Và ta tin rằng ta sẽ bằng mọi cách để tìm ra nó. - Ta tin rằng có một cây bốn lá sẽ mang lại may mắn vô tận cho những ai sở hữu nó như những gì ông ta nói. Nó thật xấu xa! Đó là thứ đáng khao khát nhất nhưng cũng khó có được nhất trên cõi đời này.
Tuy nhiên cách dễ dàng nhất để xua tan sự hoài nghi vào lúc đó là hãy tự nhủ rằng: "Điều đó là không đúng. Anh lúc nào cũng muốn mọi chuyện dễ dàng thuận lợi. Hiểu rằng tạo ra may mắn chính là chuẩn bị điều kiện lý tưởng cho những cơ hội khi nó đến.
Sự may mắn luôn cần được sẻ chia. Dù cho khu rừng Mê Hoặc là vô cùng rộng lớn nhưng ta muốn tìm ra nó, ta biết những người có thể giúp được ta. Nhưng nếu chàng làm ngay bây giờ thì chàng sẽ có thêm một ngày trống nữa và biết đâu nó sẽ giúp thêm gì cho chàng thì sao.
Chưa bao giờ có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, thậm chí chỉ là một cây ba lá cũng không. Nott đã từng nghe nói về Bà chúa hồ. Cách đây vài tiếng đồng hồ nó đã mọc lên trong khu rừng Mê Hoặc, đúng như ta đã nói.
Tôi vẫn nhớ cậu, dù ngần ấy thời gian đã qua. Chắc là món tiền thừa kế đó lớn lắm phải không? Có những lúc trong tâm trí chàng cảm thấy mình đã bỏ qua nhiều thời gian và công sức để chăm sóc một nơi mà chưa chắc đã là chỗ mà cây bốn lá sẽ mọc lên.
Tuy nhiên hôm nay ta sẽ đưa ra một thử thách khác còn khó khăn hơn nhiều. Nếu Người không quá mệt thì con xin hỏi Người đôi điều ạ. Chính anh đã quyết định tìm kiếm đất mới ngay cả sau khi đã nghe mọi người khẳng định rằng chưa bao giờ có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng đó.
- Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào? Tại sao? Đơn giản là vì chàng nghĩ về những gì đã làm, những nỗ lực và công sức của mình đã bỏ ra. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi.
Sid vẫn còn chưa hết bàng hoàng khi được chứng kiến cảnh tượng thật kỳ lạ đó thì lại thấy bối rối trước vấn đề mà mình vừa gây ra cho Bà chúa hồ. - Ồ! Sao trước đây mình lại không nghĩ ra nhỉ? Cảm ơn Người rất nhiều! Cháu phải đi đây. Sid dành phần lớn những năm tháng của đời mình để truyền lại cho các hiệp sĩ lẫn người bình thường những bí mật để có được sự may mắn.
Một số khác đề nghị tổ chức cuộc truy lùng kho báu hay đi săn thú dữ. Thế là các hiệp sĩ im lặng rời khỏi khu vườn hoàng gia. - Dĩ nhiên ta không biết nhiều về nó nhưng ta cũng biết một đôi chút.
Số phận chỉ mỉm cười với những ai may mắn được nó chọn. Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa. Cuối cùng chỉ còn lại hai hiệp sĩ mà thôi.