Vậy bác sĩ Adler khuyên ta mỗi ngày làm một việc thiện. Tôi đã sống trên 37 năm ở Nữu ước, vậy mà vẫn chưa có một người nào lại gõ cửa bảo tôi phải để phòng chứng ưu sầu, một chứng do cảm xúc sinh ra mà trong 37 năm qua đã giết người một vạn lần nhiều hơn bệnh đậu! Chính Gilbert và Sullivan điên như vậy.
Kaller là một nhà doanh nghiệp khôn khéo đã tự kiếm ra được triết lý của Épitète dạy cho dân La Mã 19 thế kỷ trước: "Chỉ có một cách tìm được hạnh phúc là đừng lo nghĩ về những điều ngoài ý lực của ta!". Vậy phương sách thứ nhất để trị ưu phiền là bắt chước William Osler: Một tối, tôi vặn vô tuyến điện và nghe thấy một câu kỳ cục.
Đại tướng Grant còn gặp một cảnh chua cay hơn nữa. Tôi tin bây giờ tôi đã nhận được chân giá trị của đời sống. Tại sao lại cần thiết thế?
Ông lại ngạc nhiên hơn nữa khi được cử vào Ủy ban kiểm soát Ngân hàng quốc gia trong khi ông không biết chút gì về ngành tài chính. Thiệt là điên! Thiệt là vô lý! Tôi đã phí bao năm học bắt chước kẻ khác mới nảy trong cái sọ đặc như mít của tôi ý này: Phải theo tài năng riêng của mình, không thể nào bắt chước người khác được. Thượng đế cũng vậy nữa.
Bà tiếp: "Như vậy có kết quả. Công ty dầu xăng mà tôi làm chủ có một số xe và một số tài xế chuyên đi giao hàng. Tại sao vậy? Tại vì không ai giống ai hết.
Bạn muốn biết một phương pháp chắc chắn để giải quyết những tình thế rắc rối - một thuật mà bạn có thể dùng ngay bây giờ, trước khi đọc những chương sau. Anh nói: "Chẳng còn sống bao lâu nữa thì tận hưởng thú đời đi. Một con mắt đã gần mù hẳn rồi, còn mắt kia cũng sẽ mù luôn.
000 nghề đó, và bốn phần năm nữ học sinh cũng thế. Chính nhờ lối đó, ông đã làm cho một công việc ông vừa sợ vừa ghét hoá ra một việc thú và rất có lợi. Ông kể cho tôi nghe chuyện sau này: Ít lâu sau khi tụi Lùn chiếm (?) Trân Châu Cảng, chúng ùa vào Thượng Hải.
Nhưng trái lại, ông thì bình tĩnh, lạ lùng. Cầu nguyện cho ta cảm giác trút hết gánh nặng và không còn cô độc nữa. Tháng bảy năm 1943, chính phủ Gia Nã Đại bảo hội leo núi Cadian Alpine Club cho vài người cán bộ để huấn luyện một đội binh leo núi.
Nếu chúng ta mệt lắm, vừa đi chúng ta vừa ngủ được. Bạn có giống họ không? Có thể được lắm. Người bèn dắt tôi theo.
Song sau khi khám nghiệm kỹ lưỡng thì té ra các bộ phận trong thân thể họ đều vẫn hoàn toàn về phương diện thể chất. Cũng như phần đông nông dân thời đó, song thân tôi làm lụng vất vả lắm. Sau những thành công rực rỡ đó tới những thành công khác trong một châu du khắp hoàn cầu.