Là lạnh tanh suốt những miền oan trái và khóc khi lỡ để rơi một ánh nhìn. Và khuôn mặt dường không cảm xúc. Hôm nay, tôi đã quyết định đến đó.
Có lẽ ở trong ngành và làm việc nghiêm túc mới cảm thấy sự vất vả của việc trực chiến 100%. Tôi tụt quần và buộc khăn tắm vào. Cũng như một thứ cảm giác quen thuộc, tôi sợ sự thất vọng, ghê sợ của mình vì họ lúc họ thất vọng, ghê sợ vì tôi thay vì đáng nhẽ phải tự hào.
An ủi nhau một chút: Thua thế này công an, cảnh sát đỡ khổ. Đêm qua lúc vỡ giấc lại nằm nghĩ triền miên. Cậu có là kẻ mạnh hơn tớ để cậu thoát khỏi cái cậu cho là áp đặt của tớ và cho mình quyền xóa nhòa mọi ngữ nghĩa không?
Rồi thì bạn vẫn hồn nhiên nhưng đó là một vết thương đầu đời trong tiềm thức mà những sự thể tiếp theo làm nhói lại. Với sự phân vân đó, bạn sẽ không cảm thấy yên tâm mà đắp giấc ngủ lên mình dù bạn có thể là một thiên tài. Cái ý nghĩa nó thật gần với sự vô nghĩa.
Bằng những nấc thang nhận thức mà bạn mày mò. Ta còn có thể cứu sống vợ ta. Bàn học và máy vi tính của chị út được chuyển sang đó.
Nhưng lí trí dạy tim tôi phải muốn. Nhưng bạn lắc đầu và bảo đó chưa chắc đã phải nghệ thuật. Người ta trải qua là thôi, hiếm khi đọng lại.
Tôi biết, chỉ vì tôi trông ngứa mắt. Nó dẫn đến những hành động đầy cảm tính khi cần lí tính và ngược lại. Tiếng máy của mình đã tắt.
Rồi lại ngồi trên ghế đá viết tiếp. Khi bàn thắng được ghi, không có chai để ném. Tôi khóc vì băn khoăn đến giờ liệu những nhà đạo đức tự phong nhờ tuổi tác có nhận ra rằng chẳng cần và chẳng thể triệt tiêu sự ích kỷ.
Có thể tột cùng tuyệt vọng (31. Để thấy những thế giới nội tâm rất sâu sắc trong nhau, ngoài những trường hợp chỉ biết ăn no ngủ kỹ (có thể cả lao động hùng hục) và để số phận xỏ mũi dắt đi. Hầu hết thì bạn chơi game, chơi thể thao hoặc viết.
Cô không dám nhìn vào ai. Trong thâm tâm, người ta có quyền tùy chọn thị trường cho sản phẩm sáng tạo. Bởi vì, đời sống phong phú này thiên biến vạn hóa.