Cô Thở Dài không kiểm soát được cuộc sống của chính mình. Ngay cả khi bạn nghĩ một phương án nào đó hấp dẫn hơn hẳn, bạn cũng nên tập thói quen tự hỏi: Phương án này không có khuyết điểm nào sao? Còn có ưu điểm nào khác không?. Ta cùng bắt tay vào việc nào!.
Bước 4: Kiểm Tra Giả Thuyết. Họ bắt đầu cảm thấy tràn trề hy vọng vì giờ đây họ đã hiểu rõ căn nguyên của vấn đề. Đây là một trở ngại, nhưng thay vì lo sợ nó, mình sẽ tìm ra cách khắc phục nó.
Bây giờ, làm thế nào để chia lớp học theo nhóm câu lạc bộ mà học sinh tham gia? Bước 2: Xác định khoảng cách giữa mục tiêu và tình trạng hiện tại Khi tiến hành công việc dạy dỗ bọn trẻ, tôí không mở đầu bằng cách dạy những kỹ năng trong cuốn Người thông minh giải quyết vấn đề như thế nào? trên lớp.
Cả ba đều trả lời rằng: Vì các cậu cứ chơi lại những bài đó, theo phong cách đó, nên tớ chán!. Liệu John có thể mua máy vi tính nếu cậu duy trì tình hình thu nhập và chi tiêu hiện tại? Để trả lời câu hỏi này, cậu phải tính toán số tiền có được trong 6 tháng nếu giữ nguyên hiện trạng. Nhưng lúc nào cô cũng sợ vấp ngã và bị mọi người cười nhạo.
Nấm! Nấm! Cà Tím! Cà Tím! Đậu Phụ! Đậu Phụ!, đám đông vẫn tiếp tục hò reo vang dội. Vấn đề 2 là ví dụ cho cấu trúc cơ sở. Cô sử dụng cuốn từ điển Anh Bồ Đào Nha để mày mò trên trang web của trường trung học Amazon và cuối cùng cũng lần ra những thông tin sau:
Hay cũng có thể cậu nghĩ rằng: Chắc mình phải nghỉ chơi bóng để có nhiều thời gian học hơn. Nếu em không nằm trong nhóm giỏi nhất, em sẽ không được thi đấu nhiều. Những con người ấy đã tự đúc kết và tìm tòi được những công cụ giải quyết vấn đề rất có ích trong cuộc sống.
Bạn cũng có thể gọi điện thoại hỏi cái cô bạn lúc trước nói sẽ bắt xe buýt đi xem bóng đá để biết tình hình đường sá xe cộ ở đó ra sao. May mắn là trong tình huống này, việc kiểm tra giả thuyết của bạn rất nhanh chóng và đơn giản. Mình cần nghĩ xem mình có thể làm gì để đưa ra quyết định chính xác hơn.
Đậu Phụ thốt lên: Tuyệt thật! Có thể chúng ta khó mà lôi kéo được đối tượng là những người không yêu nhạc đến xem biểu diễn, nhưng chắc chắn chúng ta phải có cách nào đó để hấp dẫn được số khán giả còn đang băn khoăn vì không biết chúng ta chơi loại nhạc gì, chúng ta chơi hay dở thế nào và cả những khán giả đang cho rằng thời gian biểu diễn của chúng ta là chưa hợp lý. Cũng như Những Người Yêu Nấm trong bài học trước, John dùng một ma trận để sắp xếp những suy nghĩ của mình: Dành ít thời gian hơn để lo lắng về mọi việc và nhiều thời gian hơn để suy nghĩ về những việc cần thực hiện nhằm tiến gần hơn đến mục tiêu và hành động để đạt được mục tiêu đó.
Đậu Phụ chơi trống bằng một đôi đũa và một chiếc thùng giấy mà phải đến một năm sau, khi cậu dành dụm đủ tiền thì mới mua được một chiếc trống cũ. Sau đó họ ước lượng có khoảng 60% những người biết thông tin về buổi diễn sẽ xuất hiện. Việc gặp gỡ tất cả 500 học sinh trong trường để hỏi từng người xem họ thuộc nhóm nào sẽ rất khó khăn và tốn nhiều thời gian.
Ba người bạn diễn nhìn nhau ngượng ngùng. Họ lại vẽ một sơ đồ cây logic để liệt kê những phương pháp khác nhau có thể quảng bá cho buổi diễn. Làm thế nào tôi đạt được điều đó = Tôi muốn mua máy vi tính mà không phải mượn tiền của ai.