Sau năm tiếng đồng hồ rong ruổi trên lưng ngựa, Nott nghe văng vẳng đâu đây tiếng thác nước đang chảy. Khi xong việc, Sid nằm xuống nghỉ lưng. - Ngược lại à? - Max ngạc nhiên không biết Jim đang ám chỉ điều gì.
Chàng thấy bốn lá hình trái tim của nó mở bung ra hứng lấy những tia nắng mặt trời rực rỡ xuyên qua những nhánh cây khổng lồ bao quanh nó. Ông ấy là Jim - cũng khoảng tuổi Max - cái tuổi sáu mươi nhưng lại có gương mặt trông thật khắc khổ bởi những năm tháng dãi dầu nắng mưa in đậm trên mái tóc đã bạc quá nửa, thế nhưng trong dáng đi của ông cũng toát lên một tư thế kiêu hãnh và đầy tự trọng. - Ngươi đang nói gì thế? Ta chẳng biết Sid cũng như cái gã ngốc nào đã nói cho mi cái điều vớ vẩn này.
Đôi khi, trong những điều kiện tưởng như đầy đủ nhất - may mắn cũng vẫn không đến. Tìm một cây kim dưới bể xem chừng còn dễ hơn gấp ngàn lần. Tuy nhiên, cả hai đều quyết định nghỉ ngơi, chờ đến ngày hôm sau mới bắt đầu cuộc tìm kiếm loại cây thần kỳ đó.
Người ta thường nói: "Còn nước - còn tát. Nó giúp thắp lên một hy vọng mới trong chàng. Sự may mắn này không giới hạn về mặt không gian lẫn thời gian.
Nott sẵn sàng hạ bất cứ chướng ngại vật nào trên đường mình đi. hay thực hiện nó ngay khi có thể. Không ai khác ngoài anh là người đã đi tìm những điều tưởng chừng như không cần thiết ngay cả sau khi mọi việc dường như đã hoàn tất.
- Tôi đã nhận ra ngay đôi mắt xanh của cậu, Jim ạ - Max xúc động. Thần Gnome đã gần như khuất dạng trong hang đá ngầm. Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời:
Người nào nói với ngươi điều đó chắc hẳn đã nói dối nhà ngươi rồi. Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi. Giờ hãy nói cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu?
- Tôi có thể giúp bà - Sid đề nghị - Nhưng bà có biết một cây bốn lá thì cần bao nhiêu nước không ạ? Tuy nhiên cây bốn lá thì rất yếu, vì thế nó cần đất sạch đá thì mới có thể mọc lên được. biết đâu ông ta đang cố tình gạt mình.
trong vườn hoa của lâu đài của Merlin. Nhận ra Nott, anh mừng rỡ: Giờ chỉ còn là vấn đề chàng đã chon đúng địa điểm hay không, nhưng chàng cũng không còn mấy lo lắng về điều đó nữa.
Giống như một người thủ thư, phải lục tìm hai ngàn quyển sách trong thư viện, bà chỉ trả lời một khi đã tìm xong. Ta đã ngừng tìm kiếm, mất thì giờ vô ích. Hãy cắt bớt những nhánh cây chết và lá khô đi.