Theo nhà khoa học Drucker, một thế kỷ trước ở Mỹ có 15% lao động trong nhà máy dấu hiệu nền kinh tế cơ bắp thì đếnnhững năm 1950 con số cơ bắp đã giảm một nửa, Nhân công đã tăng từ 12. Mỗi viên chức lãnh đạo phải coi mình là người trợ giúp cho cấp dưới thay vì coi mình là ông chủ của họ.
Mặc dù, ông không tham công tiếc việc đến mức coi công ty quan trọng hơn sức khỏe của bà mẹ. Hàng ngàn con người vây quanh quan tài của Watson ở nhà thờ vào ngày ông qua đời, 1956, và họ đưa ông đến quả đồi nhìn xuống hồ nước trong thung lũng Sleepy Hollow. Watson mời Supa gia nhập IBM và công việc của nhà tâm lý này là giúp Watson chứng tỏ cho mọi người thấy được định nghĩa của Supa là có cơ sở, tại IBM.
Hơn nữa, có thể thấy, khả năng công thức hóa nghệ thuật bán hàng, thậm chí là một biểu thức khoa học quản trị của Watson là rất quan trọng. Vâng, rất mới so với ngay trước thời kỳ Gerstner nhưng rất có thể không mới so với Watson của 80 năm trước. Nếu nhìn chung, thì cảm giác đó có thể thiếu cơ sở.
Đại học này, cho đến tận ngày nay vẫn gắn liền với tên tuổi Phòng thí nghiệm Watson. Bức ảnh trắng đen này đến nay vẫn được lưu giữ. Hiện tại ông đang ở tuổi ba mươi.
1982 đã viết bài Những gã khổng lồ của thế giới và IBM là một chuẩn mực của người Mỹ: Không có cái gì như thế cả và không bao giờ có. Nhân viên nghe thì thấy hay nhưng họ cần một cách thức để thực hiện.
Họ sẽ thi đấu hàng chục trò chơi, bao gồm cả bắn súng và bóng chày. Tiền bạc đã không thể cứu giúp được bà cụ khỏi bệnh bắt đầu sau lễ Giáng sinh năm đó. Drucker nhớ lại với US Today năm 2006 rằng, khi ông đưa bản thảo bài báo cho tòa soạn, các sếp nhìn sơ qua các từ như hòa bình, xử lý dữ liệu và quăng bản thảo vào sọt rác với nhận xét mà Drucker còn nhớ đến tận tuổi 80: Watson là một gã gàn.
Lễ hội trại được chăm chút tới mức những con đường nối các trại cũng được tính toán sao cho đất không vấybẩn chân người. Chúng ta luôn nhận thấy rằng chúng ta có nhiều thời gian hơn chúng ta tưởng. Có cách nào làm cho nó nhỏ gọn hơn không? Thưa có! nhà quản lý Spahr trả lời.
Không những thế, ông còn trở nên vĩ đại hơn cả cha mình, xét về quy mô. 000 nhân viên, sau Thế chiến thứ hai, của ông được tự do lựa chọn môn thể thao mà mình yêu thích trong khu vực IBM Country Club, chứ không bị buộc phải cưỡi ngựa hay phóng ô-tô. Gerstner đã dùng đến biện pháp gây sốc.
Watson tin rằng: Mọi rắc rối đều có thể giải quyết nếu người ta chịu khó suy nghĩ. Peter Drucker tóm tắt về Thomas Watson trong ba chữ Quite Intentionally Dignified, US Today 19. Bất cứ nghiên cứu nào, dù phản bác Watson chẳng hạn như sự kiện chậm trễ trả huân chương cho Hitle cũng đều công nhận rằng, thành công lớn nhất của Watson là xây dựng được lòng trung thành của nhân viên.
Xử lý dữ liệu, điều mà nhà quản trị học hiện đại Peter Drucker nghe mà không hiểu hồi còn trẻ, nay đã là đời sống thường nhật của toàn thế giới và tên tuổi IBM được nhắc đến mỗi ngày. Mỗi bàn có hai học sinh. Và như vậy, ông phải đáp ứng tinh thần tiến lên đó, nếu không muốn nó tàn lụi như cái cây thiếu không gian để vươn lên.