Chức vụ chỉ là chức vụ mà thôi, nhưng con người với tư cách là những cá nhân là trái tim của doanh nghiệp. Triết lý này của Watson, ngày nay, vẫn còn thấy dấu ấn trong đạo lý kinh doanh của nhiều tập đoàn trẻ. Biến IBM thành công cụ chống chiến tranh là cách tiếp theo mà Watson muốn giải thích mục tiêu phấn đấu của tôi.
Chúng ta sẽ không nói về IBM. Không hoàn toàn như vậy nhưng chương trình hành động của Gerstner chính là tư tưởng từ bỏ những lối mòn thông thường của Watson. Watson đã nhiều đêm thức trắng và di chuyển liên tục trong hai
Năm 1956, sau chuyến đi châu Âu cuối cùng, Watson nghĩ đến chuyện trao quyền lực cho con trai. Ông thấy rằng, công ty không tiến hành nghiên cứu thị trường, không tìm hiểu đối thủ cạnh tranh và, thật nguy hiểm, đó là tâm lý ám ảnh rằng thế giới bên ngoài phải nhất định trông cậy vào Big Blue nghĩa là công ty bán gì thì thiên hạ được nấy. Không ai hỏi ông về biểu tượng đó.
Mùa xuân năm 1914, phiên tòa phúc thẩm xét xử NCR khép lại, xóa tội cho tất cả các bị can cam kết không tái phạm và cả Watson, mặc dù ông không ký vào cam kết đó. Khi nói đến Thomas Watson, thật ra chúng ta không nói đến quy mô lớn của IBM (con trai ông sẽ làm điều đó) mà nói đến nghệ thuật lãnh đạo kiệt xuất của ông, là nói đến khoa học quản trị doanh nghiệp hiện đại, là đối nhân xử thế. Tommy Watson là tên thuở bé của nhà công nghiệp tiên phong của nước Mỹ.
Tôi cảm thấy bực mình khi người ta nói về bộ não điện tử. Tom chinh phục ông già không chỉ bằng những cuộc cãi vã mà bằng khoa học. Khi Watson đến CTR làm CEO vào năm 1914, lúc ông 40 tuổi, các nhân viên IBM đã thấy trên bàn ông chữ THINK được viết hoa.
Trong các hành lang của tổng hành dinh tập đoàn này thỉnh thoảng người ta thấy có ai đó chơi piano ngẫu hứng. Mặt khác, không ai mạo hiểm hơn Tom khi dám dốc nhiều hơn sáu lần doanh thu của mình để tạo ra một cuộc cách mạng máy tính. 500 đại biểu đến từ 43 quốc gia đã chọn Watson của Mỹ làm chủ tịch ICC.
Do đó, hơn tất cả là tiếp thu sai lầm. Gerstner đã dùng đến biện pháp gây sốc. Gerstner khi nhận chức Chủ tịch kiêm CEO tại IBM, vào năm này, đã gặp Tom Watson.
Khách hàng hài lòng và nhân viên phấn khởi thì tự nhiên công ty làm tròn bổn phận bảo vệ lợi nhuận của cổ đông. Thông điệp đối thoại của ông đã kích thích ban đầu tinh thần trao đổi giữa các thành viên điều mà Flint lo lắng chính là không khí trì trệ và bè phái trong doanh nghiệp. Nhưng sự kiện lễ công bố Mark I tại Đại học Harvard đã có một chuyện khiến Watson nổi giận.
Một ngày sau, đê vỡ và nước tràn vào như thác. Jeffle đã luôn hình dung về một Watson chói sáng. IBM sẽ trở lại vì tinh thần khôi phục đã trở thành giá trị bất biến của doanh nghiệp này.
Dĩ nhiên toàn bộ chuyện kinh doanh này là thối nát, tác giả Maney viết. Và để đủ tiền học nội trú, Tommy tự trang trải việc học bằng cách chăm sóc đàn ngựa nuôi sau nhà! Có lẽ đây là bài toán kinh doanh đầu tiên của Tommy. Thật ra, đây là lần thứ hai Watson cưỡng bức con trai yêu dấu của mình vào con đường kế nghiệp.