James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. Thế nhưng cuộc sống vẫn luôn có những thử thách. - Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi.
Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau! Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn.
nhạc yêu thích của mình lên. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn. Mọi chuyện rối lên như tơ vò!
Không những vậy, Jones còn tham gia vào câu lạc bộ golf vì đây vốn là môn thể thao mà anh rất yêu thích từ hồi còn học trung học. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ. - Khởi đầu thì khá tốt.
Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn.
Mọi chuyện rối lên như tơ vò! Những việc đó có thể sẽ rất khó thực hiện. Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James.
Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại. - James đính chính và nhìn thẳng vào mắt Josh. Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào?
Để thay đổi không khí, James bật đĩa nhạc yêu thích của mình lên. Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian.
Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình. - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm.
- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. - Không biết tôi đã nói với ông hay chưa nhưng thật lòng tôi rất lấy làm tiếc vì những gì mình đã gây nên. Lần đầu tiên khi tớ tăng quy mô dự án, cô nhân viên Jennifer của tớ cũng rơi vào tình huống như Jessica bây giờ vậy!