Trong chương này, chúng tôi sẽ quan tâm đến những thứ thật sự đã trôi tuột khỏi tâm trí chúng ta và về những công việc mà chúng ta có ý định làm ngày hôm nay. Chúng ta hãy lựa chọn ra bốn vật dụng trong phòng giặt quần áo này. Bóng đèn: nhắc bạn phải biểu hiện ra mặt rằng: “Đây là một ý tưởng tuyệt vời.
Tại sao vậy? Đã bao giờ bạn nghĩ tới thực tế rằng chiếc ví đã bị để trong bóng tối quá lâu? Thường thì nó được để trong túi, bao, ba lô hay ngăn kéo,… vì một lí do nào đó. “Xin lỗi nhưng bạn có thể nhìn về phía quầy bar một phút không? Tôi muốn biết bạn trông thế nào ở góc 30 độ. Chắc là bạn cũng đã thấy cái mi-crô được gắn trên phần trên của khung hình.
Họ cần nhớ được thời điểm chính xác phải lên giọng, mỉm cười, dừng lại, di chuyển và bắt chéo tay. Bước tiếp theo, bạn cần phải liên tục củng cố và ghi nhớ chỉ một lần/tuần! (Bạn không cần phải làm việc này với tần suất lớn. Khi đó, bạn sẽ có thể nhắc lại trật tự các quân bài từ đầu đến cuối và từ cuối lên đầu.
Có điều gì đáng ngạc nhiên ở đây sao?” Chúng ta nhìn vào đề bài và thấy hai câu hỏi: Lúc này bạn đã có một danh sách các đồ vật được sắp xếp trong đầu.
Ngọn núi này dường như cách xa mười dặm… Ý nghĩ đầu tiên của chúng ta là “Không thể nào! Chúng ta còn phải đi bộ từ đây đến đó ư? Không thể tưởng tượng nổi!” Tuy nhiên, chúng ta vẫn tiếp tục đi cho đến khi đến được nơi đó. Danh sách các mục sau được đánh số từ 1 đến 20. Có rất nhiều phương pháp thú vị và hiệu quả để ghi nhớ mọi người và học cách liên kết tên với gương mặt.
Những lúc như vậy cô ấy nhắc tôi phải làm việc đó bảy lần một ngày… Khi họ tình cờ gặp một người bạn và xin số điện thoại của anh ta – họ cũng không viết ra số điện thoại đó. Vì thế, nếu “library” là nơi ta tra cứu sách thì “livre” chắc chắn là cuốn sách!
Trước hết, bạn hãy chỉ định mỗi con số từ 0 đến 9 tương ứng với một chữ cái. Có thể đây là một phản ứng phổ biến của bạn, đó là bạn thốt lên: “Ông đang đùa với tôi đấy hả?” Alarm (tiếng chuông) – 543.
Chúng ta nên sử dụng các hình ảnh phóng đại và ngớ ngẩn,. Như chúng ta đã nói, cách ghi nhớ là tạo ra cách thức tập luyện dần dần và liên kết các liên tưởng tương tự như các Pavlov đã làm. Hãy lắng nghe tiếng loong coong của những hạt cà phê khi chúng rơi xuống đáy cốc.
Thực tế, chúng ta chú ý đến bản thân chúng ta chứ không phải ai khác. Cá nhân tôi thì chắc chắn là tôi không muốn thế rồi. Biến đi! (kèm theo là hành động xua xua tay với người đứng trước bạn) – “Điều này không thể là sự thật! Bạn nghe từ đâu vậy?”
” Anh ta lại ngừng lại. Tôi đảm bảo rằng khi bạn nhìn vào một đồ vật nào đó trong phòng, chắc chắn hình ảnh then chốt kia sẽ hiện lên trong tâm trí bạn. Tôi hầu như không có thời gian để thở…”