Sự cải cách đó rất được hoan nghênh: người ta thấy tờ báo có vô số bài hay. Và đổi ngày đó lấy tấm giấy một trăm, y cũng không đổi. Ông nhũn nhặn quá, ông Mc.
Công việc của hãng chúng tôi có từng mùa. Theodore Roosevelt không khi nào làm Tổng thống Huê Kỳ được. Tôi hứa với ông rằng những đồ đồng của ông sẽ làm và giao đúng hẹn, dù tôi phải ngưng hết thảy những công việc khác lại".
Những lời khuyến khích của bà thay đổi hẳn đời đứa nhỏ. Abraham Lincoln nói: "Ai cũng muốn được người ta khen mình". Đáng lẽ cho tôi nói có 10 phút như lần trước thôi, thì ông giữ tôi lại tới một giờ mà chúng tôi nói vẫn chưa hết chuyện.
Lời lẽ hoặc khinh bỉ, hoặc nghiêm khắc. Theo nó thì việc gì cũng hóa dễ, trở ngại gì cũng thắng được, ta sẽ có vô số người thương, sẽ thành công và vui sướng. Tôi nhận ngay rằng chú ấy hoàn toàn có lý mà tôi thì hoàn toàn có lỗi.
Thanh niên bây giờ không biết thế nào là một ngôi nhà đẹp. Khi còn xa bạn chừng mười bước, nó đã bắt đầu ve vẩy đuôi rồi. Không những ông công nhận rằng quả áo ngoài đã thôi và làm đen cổ áo sơ-mi tôi mà ông còn nhắc lại rằng bất kỳ món hàng nào bán ở tiệm đó, cũng phải làm cho khách hàng về nhà hoàn toàn vừa ý.
Khi nào gặp Ngài Tổng thống, tôi sẽ chê Ngài chỗ đó". Càng binh vực thì ông ấy lại càng tin chắc rằng xe hãng Mỗ tốt hơn những xe khác. Bà Dorothy Fay thuộc phái thượng lưu ở Long island kể rằng:
Tôi gắng hết sức để nói, nhưng chỉ phát ra được một tiếng khàn khàn. Nhưng các em cũng biết: đốt lửa ở đây nguy hiểm lắm. Nói chung thì loài người sống mà bỏ phí ít nhiều khả năng lắm.
Hai người cùng ở một chỗ, cùng làm một nghề, gia sản ngang nhau, địa vị trong xã hội bằng nhau mà một người sướng, một người khổ, là vì đâu? Vì tâm trạng họ khác nhau. Nếu cuộc hội họp này xảy ra hai tuần lễ trước thì tôi đối với phần nhiều anh em cũng như một người dưng thôi. Suốt thiếu thời, cậu đi học cả thảy có sáu năm.
Những sách ông viết về nó được hoan nghênh nhiệt liệt và dịch ra mười hai thứ tiếng. Tôi: - "Thưa bà, xin bà tin rằng tôi ân hận hơn bà vô cùng. Một người làm công già rưng rưng nước mắt nói rằng, ngày hôm đó là ngày sung sướng nhất của ông từ hai năm nay.
Thế mà trong một trăm người, thì có tới chín mươi người không biết đến, trong chín mươi chín trường hợp. Tôi trả lời rằng người đó có lẽ không được dân chúng ủng hộ và nếu cử y có lẽ thất sách. Tối thứ bảy, tôi không tiếp ai hết, để tự xét mình.