Ăn xong lên giường nằm, nghỉ tí để chuẩn bị viết. Hơn thế, nếu nghệ sỹ chơi thể thao và tạo được phong trào thì không những xóa bỏ bớt quan niệm nghệ sỹ dở dở ương ương, bệnh hoạn, yếu ớt mà còn, vì thế, kích thích cộng đồng hình thành thói quen rèn luyện sức khỏe. Con sông trước mặt thật xanh và êm.
Ngả đầu cạnh nàng, áp tay nàng vào má. Ai theo thì sống, ai chống thì chết. Cháu bảo: Bác Hồ cũng để râu đấy ạ.
Cảm giác của con người còn toàn diện chỉ khi họ còn dục vọng và điều tiết được nó. Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này. Nó cũng như bao người cần một điểm tựa để xoa dịu.
Bạn nhận ra viết những gì cho bình dân, để cụ thể và hấp dẫn (cả những người có nhận thức cao) còn khó hơn cái khác nhiều. Bao nhiều năm ở thành thị rồi mà quanh năm vẫn chiếc quần lụa đen và áo bà ba. Tôi là một đứa trẻ ngoan mà.
Khi mà tôi lạc loài. Mọi người đều gọi đó là thói chậm chạp, sức ì, thiếu bản lĩnh. Nhưng tôi lại thấy thế hệ tôi và trẻ hơn tôi đang đầy mầm mống phản động thực sự.
Lúc đó, tôi trống rỗng. Quả vậy, có một lần chúng tôi tưởng ông cụ đã về trời rồi. Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn).
Mà chúng lại như cái miệng vực cứ rộng ra mãi. Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp. Những hỗn mang bao trùm lấy bạn, thách thức bạn.
Tôi khóc vì tôi không đủ năng lực để vừa hỏi vừa tìm câu trả lời trong những quãng đời vừa qua. Như lòng biết ơn sự giáo dục đem lại cho họ quyền tự giáo dục. Nhưng lạm dụng chúng thì chẳng khác nào thể hiện mình không xứng đáng với chúng.
Và vừa nghe tiếng con chuột lang gặm củ cà rốt rột rột. Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường. Cũng may chị có nhiều bạn, tôi cũng gặp vài người, bạn tốt.
Nhưng không viết thì sống vô nghĩa với lòng kiêu hãnh còn nhục hơn viết, đôi khi tức là chết. Bạn ngó vào đủ ngóc ngách của cửa hàng. Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ.