Để tiếp tục tiến xa hơn, điều ta phải làm là nhận thức nhiều hơn hoặc thâm nhập một lĩnh vực mới. Cách đây một thời gian, không biết may hay rủi, tôi đã được xem một trận đấu quần vợt. Xin đừng đánh giá một người bằng số lần anh ta ngã xuống, hãy đánh giá anh ta bằng số lần anh ta leo lên.
Hồ Chí Minh là một trong những nhân vật có ảnh hưởng nhất trong thế kỉ 20. Kết quả học tập của tôi không đủ để học tiếp năm sau lấy bằng danh dự. Lần nọ, mẹ kể với tôi rằng chi tôi chỉ “âu yếm” bà trong ba ngày đầu tiên sau lễ cưới.
Sau chiến tranh , năm 1952, ông bắt đầu một công việc mới là trở thành Tổng giám đốc của ngân hàng Bangkok, nơi đang được quản lý hết sức tồi tệ. Cuối năm đó, tôi trải qua kỳ thi ở lớp 5. Ông lão tạm ngưng đào đất và tươi cười nói: “ Không, ở tuổi này rồi, tôi biêt slaf tôi sẽ không chờ nổi đến ngày ấy đâu.
Từ 10 đến 20 tuổi, ta đi học ở trường. Không phải những thanh niên này không thể đương đầu với thất vại mà vì thương tổn do thất bại gây nên quá nặng nề; thêm vào đó, xã hội đã rút hết “những tấm ván” ngay bên dưới họ, khiến họ không cò sự chọn lựa nào khác ngoài việc chấp nhận “chìm xuồng”! Nhưng vì ta đã chui ra và sống sót nên ta vẫn còn sống đến ngày hôm nay.
Một số chính phủ đi đến quyết định trợ cấp cho những người không có việc làm. Hãy chú ý xem tại sao từ “gieo” lại luôn đi trước từ gặt. Cứ mỗi bước lại có một bức tường, mỗi bước lại có một cái bẫy.
Lửa càng nóng thì vàng càng tinh khiết hơn . Khi biển quá yên ả, bạn không thể bắt được cá. Không có gì sai trong hai hướng trên cả.
Tôi đã chịu đựng mọi việc một cách cay đắng và khổ sở. Cựu thủ tướng Singapore, người đã vực Singapore từ chỗ kém phát triển thành một trong những quốc gia giàu có nhất trên thế giới. Anh tin tưởng rằng một ngày nào đó anh có thể rời khỏi chiếc xe lăn và đi lại được.
Đến khi hoàn thành ,người ta hi vọng nơi này có thể đón được 1 triệu người thiền định cùng 1 lúc ! Ông là 1 trong những lãnh tụ được tôn sùng nhất của người Tamil trên khắp thế giới . Đó chính là lúc ông chính thức lấy tên Hồ Chí Minh, nghĩa là “ Người soi sáng”.
Buộc phải tìm một người cha cho đứa trẻ , cha mẹ cô gái và dân làng lại một lân nữa đến tìm vị tu sĩ và bảo : “Ông là người phải chịu trách nhiệm, vì vậy ông là người phải nuôi nấng đứa trẻ”. Đó là một công ty có hơn 50 cổ đông, và trên hết, chúng tôi muốn mọi người đề trở thành cổ đông và làm việc cho chính mình. Đó là toàn cảnh những ngày thơ ấu của tôi.
Đấy,bạn thấy chưa?Cuộc sống không phải là trốn chạy những sai lầm mà là học cách làm thế nào lợi dụng chúng để rốt cuộc ta đạt được mục đích của mình . Xét cho cùng, các rắc rối cũng không tệ lắm phải không nào? Khi đi trên đường không ai thèm chú ý đến tôi.