Tôi có thể nhắm mắt lại mà vẫn thấy hai bà ngồi trước lò sưởi, trong trại ruộng của dì. Ta biết rõ ta hiện đứng đâu. Nếu gặp một người dắt một con chó đẹp ở ngoài đường, luôn luôn tôi khen con chó đẹp.
Như trên kia tôi đã nói, cả các nhà khoa học cũng quay về tôn giáo. Má tôi chẳng những may đồ cho cả nhà mà còn phải nấu lấy xà bông cho chúng tôi giặt đồ nữa. Chúng tôi vào một nhà thờ cầu nguyện rằng nếu cháu phải chết thì đó là Thánh ý của Thượng Đế thì chúng tôi cam chịu.
000 nghề đó, và bốn phần năm nữ học sinh cũng thế. Nên nghĩ đến những nét nhăn trên mặt của các bà và tìm ra cách làm cho chúng tiêu đi. Từ lúc đó, tôi hết phải lo lắng, phấn đấu nữa.
Tại sao bạn không tự hỏi những câu này và chép lại những lời bạn tự giải đáp? Carrier, ở chương II phần nhất có thể giải quyết được hết thấy những vấn đề rắc rối không? Tất nhiên là không. Nếu được như anh, mất gì tôi cũng chịu.
Ông thấy bà công nợ thì sinh lo lắng. Đến nay bà vui vẻ, hăng hái, duyên dáng và mất những sự bực dọc xưa. Tại sao phải cải nhau về những tên đó, vì chung quy vẫn là những năng lực huyền bí của vủ trụ điều khiển ta?
Tôi bắt đầu lo không khéo đến phải bán hay đóng cửa xưởng chữa xe hơi của tôi. Tụng niệm tức là cầu ở Thượng Đế nguồn khí lực vô biên để tăng khí lực của ta. Vô lý! Ông chính là người theo đạo vậy.
Chuyện đó xảy ra 18 năm trước. Tôi rán bắt chước mà không được. Douglas theo học một trong những lớp giảng của tôi.
Mà cuộc thi ấy mở chung cho hết thảy sinh viên các trường Đại học. Lúc đó anh Haney chưa biết thuật của Carrier để diệt nỗi lo. Tôi phỏng vấn ông Henry Ford ít năm trước khi ông từ trần.
Kettering, nhà giám đốc thiên tài của phòng nghiên cứu hảng General Motors, tặng trường Antioch mỗi năm 30. Tôi bận dạy học đến nỗi không có thời gian và cũng không có cả ý muốn kiểm soát phương diện tài chánh của công cuộc kinh doanh đó. Còn nếu bạn không có tài sản, ngoài số lương ra không có chi đảm bảo cả, xin bạn nhớ kỹ lời này nó quan trọng như đời sống của bạn vậy: Đừng, đừng bao giờ thấy công ty cho vay nào quảng cáo trên báo mà lại hỏi vay ngay.
Toscanini mỗi đêm chỉ cần ngủ 5 giờ, nhưng Calvin Coolidge lại phải ngủ 11 giờ. ! "Trời! Lúc đó tôi mới sợ làm sao! Tôi run lên. Hạng thô lỗ không có đức ấy".