Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. - Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm.
Đã đến lúc cần tìm đến Jones. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.
Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm. Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Nhưng anh cũng không muốn mất đi khoản thu nhập hấp dẫn đó hay để vuột mất những cơ hội được trải nghiệm mà công việc này mang lại.
- Anh chỉ vào tấm bảng. • Thời gian hoàn thành dự án? • Phạm vi thẩm quyền của tôi? • Những điểm cần kiểm tra, đối chiếu để đánh giá? Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James.
Ông chưa bao giờ cho tôi biết là dự án này rất khắt khe về thời gian và ông cũng không yêu cầu cụ thể thời hạn hoàn thành công việc. Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng.
Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. - Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn.
Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh. - Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình. Bằng cách đó, cậu có thể kiểm soát được kết quả mong muốn và nhất là hạn chế tối đa các khả năng thất bại.
Tớ yêu cầu cô ấy nhắc lại tất cả những gì mà tớ đã nói với cô ta khi giao dự án đó. Thậm chí, tớ còn chuẩn bị trước những gì mình định nói: "Tôi rất thất vọng, Jennifer ạ. Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó.
Anh thầm nghĩ về hiệu quả không gì so sánh được từ những niềm vui và thành quả mà nghệ thuật ủy thác công việc đã mang đến cho anh. - Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không? Và James sung sướng ngắm nhìn gương mặt rạng ngời hạnh phúc của vợ trong vòng tay mình.
Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Anh đưa mắt nhìn qua cửa sổ, đắm mình trong những thay đổi đã xảy đến với anh trong suốt mấy tuần vừa qua.