Tôi chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về điều này. Ở độ tuổi sáu mươi, sau bao thất bại đắng cây và tuyệt vọng, ông vẩn nở được một nụ cười hồn nhiên. Trước khi ngủ, chàng nghĩ về sự quan trọng của việc không thay đổi mục tiêu của mình vì mục tiêu của một người nào khác.
- Thưa thần Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây kính mến. Khi hai mươi hai tuổi, một cơ hội lớn đã đến với tôi. Người nào nói với ngươi điều đó chắc hẳn đã nói dối nhà ngươi rồi.
Nott vội vàng nhảy lên ngựa và biến mất trong màn đêm đen tối của khu rừng, phi như bay về phía cung điện của nhà vua. Tôi đã là người tạo ra các điều kiện để câu chuyện này đến với tôi, để chomay mắn có thể mỉm cười với tôi. Sáng hôm sau, Nott - hiệp sĩ áo đen, thức dậy trong tâm trạng khá chán nản.
Nước chỉ có đổ xuống hay chảy vào ta mà thôi. Nhưng mọi người sẽ không tìm được một nơi nào như thế trong khu rừng này đâu. Tôi sẽ dám bắt đầu lại từ đầu.
- Đó dĩ nhiên là vì đất đai ở đây. Sid còn thông minh hơn cả Morgana. Nếu như theo lời thần Gnome và Bà chúa hồ thì rõ ràng anh đang lãng phí thời gian của mình ở đây.
Vì thế cả buổi sáng, chàng đi hỏi tất cả những sinh vật mà chàng gặp được trong khu rừng xem cây bốn lá còn cần những điều kiện gì để mọc lên ngoài đất, nước, ánh sáng và bóng râm ra. Sau cùng Sid đã thành công: chàng mừng rỡ nhìn dòng nước nhỏ, trong vắt chảy đến nơi cần nước - mảnh đất của chàng tạo nên - và từ đó nước thấm lan tỏa khắp nơi xung quanh . Nếu Người không quá mệt thì con xin hỏi Người đôi điều ạ.
Nott bây giờ đã không còn chịu được nữa. Ta đã nói với tên hiệp sĩ áo đen kia rằng: cây bốn lá không thể nào mọc lên ở nơi nào có đá được. Sid đang chìm sâu trong giấc ngủ yên bình với giấc mơ hy vọng về một điều kỳ lạ sẽ đến vào ngày mai.
Tôi cứ luôn thắc mắc không biết chuyện gì đã xảy đến với cậu. Chàng vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn. Bà sẽ không còn phải lo lắng về những bông hoa ly của mình nữa.
Nói xong, Bà chúa hồ chợt biến mất trong sự kinh ngạc của Sid. Nhưng điều thật sự đáng nói là những hạt giống này không chỉ rơi xuống nơi Sid đứng mà nó vương vãi khắp nơi trong khu rừng Mê Hoặc, bay vào từng hang cùng ngõ hẻm của khu rừng rộng lớn, bạt ngàn này. Chúng ta đã không tình cờ gặp nhau.
Bà có thể nói chuyện với ta không? - Tôi đã nhận ra ngay đôi mắt xanh của cậu, Jim ạ - Max xúc động. Các hiệp sĩ lần lượt leo lên ngựa ra về.