Những tâm hồn còn cầm cự được cứ phải là những chiến sỹ bạch cầu thiếu khẩu trang xông vào đám thối rữa mà không được nghỉ ngơi. Ta đâu ham hố thắng thua. Chà, ông anh này cũng không đến nỗi phong kiến như vẻ lừ đừ của ông ta.
Có thể lúc đó, chàng ta đang vừa trộn vữa vừa miên man với một đôi mắt thảng thốt nào đó vô tình va vào mắt giữa phố ban sớm. Để không khóc, phải cười thôi. Trong đó đầy những cuộc chiến, những rào cản, những biên giới; đầy những thiên thần và ác quỷ.
Nhất là những mặt còn lại của đời sống. Tôi không ngại giam xe 15 ngày và nộp phạt 200. Tôi đang lưu thông với vận tốc bằng không.
Rồi ráp nối thành một câu chuyện hay một cái gì đó. Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật. Nơi chúng không thèm đớp miếng mồi ẩn dụ nhạt hoét.
Vậy mà bác tôi biết đủ chuyện đời. Chơi là lừa tất cả mà khiến họ tin, là tin tất cả dù họ luôn lừa, là khiến họ cảm thấy bị lừa bị hoang mang dù họ phải tin. Hắn không thể tự tha thứ cho mình.
Giá là ở một thời điểm khác, bạn cũng sẽ khó có thể không phấn chấn. Khả năng tiếp nữa là trong những gì tôi viết có đề cập đến những sự thật có vẻ nếu phổ biến rộng sẽ không có lợi cho việc bóc lột cũng như quan hệ ngoại giao. Cả món tinh thần cũng thế.
Còn anh lại bắt vở tôi như vầy thì đừng hòng, đừng hòng. Cái này tùy cậu hiểu hoặc không hiểu hoặc coi là chơi hoặc không chơi: Hì, tất nhiên nếu quí bà kia định sàm sỡ bạn thì lại là chuyện khác.
Nằm vô tích sự cả đêm vẫn phải nằm. Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia. Và vội vã ra sân bóng lúc chiều còn gay gắt nắng.
Đúng vào lúc họ cần một niềm tin. Rằng: Sự lười biếng ấy khiến trẻ con khổ. Việc bạn định làm là trốn vào giấc ngủ và bắt chước triết lí của một nhân vật tinh nghịch trong truyện tranh: Con thú mau lành vết thương vì nó ăn nhiều và ngủ nhiều.
Một con người có thể coi là cư dân cơ bản trong xã hội lí tưởng. Cậu biết buồn khi cha mẹ ốm đau. Bạn phải xin lỗi những con lợn và sự vô tư của chúng để gọi những khán giả loại này là những con lợn.