Có thể thanh minh rằng mình không chạy thì kẻ khác cũng chạy? Không đúng. Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt. Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn.
Nhưng chưa hết giờ ngủ trưa. Quay chậm lại thì bảo: Ôi đá vào nhiều thế. Toán và Lí tôi vẫn xếp hạng làng nhàng.
Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt. Ví dụ: Chọn ảo hay thật? Bạn dễ mắc lừa nó ngay. Thất vọng, tụt giá rồi.
Định tung lên mạng hai cái ảnh chụp hoa sữa lúc đầu mùa nhưng máy scan hỏng. Còn anh lại bắt vở tôi như vầy thì đừng hòng, đừng hòng. Ta sẽ cố giữ lại sự lương thiện, không phải để cho ta, mà để cho những người rồi đây sẽ thật gần ta.
Bác gái nghe thấy bảo: Ấy. Cái khác ở đây cứ để mập mờ như vậy vì khó định nghĩa. Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy.
Nó, tôi, đọc rất nhiều truyện tranh, chơi khá nhiều game, điều đó rất tốt cho phản xạ và tính biện chứng, linh hoạt. Bạn sẽ kể nhanh nhanh thôi. Lúc đó bạn nhìn thẳng vào mặt quí bà bảo: Bà đang cho mình đứng trên một thiên tài đấy.
Ông anh họ thiu thiu ngủ bên trái. Nó cũng như tình yêu thương. Ô, cái cảnh này bạn đã gặp ở một giấc mơ đã cũ.
Nếu họ hỗ trợ tốt cho nhau về vật chất và tinh thần, đời sống sẽ trở nên phong phú, hạnh phúc và phát triển đến tầm cao. Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi. Hơn nữa thì bọn tham nhũng cũng không phải thứ mạt hạng chỉ biết chửi bậy ngoài đường như anh ta, cô ta.
Tôi chán đến trường ngồi ngoan ngoãn và vô tích sự lắm rồi. Lúc này chỉ có bạn là người viết và bạn là độc giả. Xem thi đấu tốc độ cũng thích mắt.
Rồi dùng một sợi xích dài khóa chung nó với những chiếc xe bị giữ khác. Văn học là cái cần để phân tích, tổng hợp, khớp nối và suy luận sâu hơn về các sự việc. Rốt cuộc, ta vẽ để làm gì.