Vừa lo lắng, vừa háo hức. Trong khi đời đời thay đổi từng giây từng giờ. Được thiên tài cảm ơn, sướng nhé.
Nếu ai là tất cả mà chẳng là gì cả thì tức là người đó (hoặc gì gì đó) đang chơi. Cái này không rõ lắm. Tôi tin phải làm như thế và tôi cứ sống như thế.
Xem xong ông ta nói: 50% đỗ, 50% trượt. - Ông đã cố tình cưỡng lại những cám dỗ tôi đưa ra. Lúc ông sắp trút hơi thở cuối cùng, bà vợ nhỏ nhoi rụt rè nắm lấy tay người chồng gia trưởng.
Vì thế mà lại phải tập ở lại dần làm nhà đạo đức để điều độ. Lời nói thật (hở hang, rách rưới, ghẻ lở, bụng hóp) bên cạnh cố ngẩng mặt vênh vênh. Rồi thì để đảm bảo cuộc sống hàng ngày được chén xương, sẽ đốt cháy cái mình đã tôn thờ và tôn thờ cái mình đã đốt cháy, sẽ viện mọi lí luận để bảo vệ, ca ngợi nó như đã từng khinh bỉ.
Bạn muốn một sự thanh minh lớn hơn. Không phải vì lũ trẻ ăn xin ít đi. Ông anh cũng làm theo.
Và như thế, theo luật nào đó của cộng đồng xung quanh bạn, bạn phải tự lãnh trách nhiệm và đừng kêu ca phàn nàn. Môn Lí và Hóa ban đầu tôi học tốt. Không quen xa xỉ? Có lẽ nhưng không hẳn.
Người rỗng như không có lực. Họ cũng cần lòng hy sinh của bác lắm. Ừ, đúng rồi, con dẫn các em đi mua…
Tôi cũng tưởng mình đùa. Một thứ gì đó mà không phải thuốc ngủ quá liều. Dù mọi người đang đợi cơm ở nhà.
Nhà văn cười gượng: Tại anh chưa ăn sáng thôi, mình ạ. Cuộc sống luôn dành cho tôi những may mắn vào lúc cần thiết. Cháu bảo: Để cho đẹp ạ.
Tôi không định đánh giá con người qua hành động ấy. có vu khống, luận tội, bào chữa, kết án, kháng án, tống giam, xử lại… Nhưng nó có giá trị khi ở giữa khoảng hư vô đến hư vô, nó đã ma sát với đời sống của các hạt bụi khác.