Chúng ta đã cho ông hay trước rằng công việc ông làm chỉ tạm thời thôi. Tôi nói: -Thưa ông Smith, tôi hoàn toàn đồng ý với ông; nếu những máy đó nóng quá thì ông không nên đặt mua thêm nữa. Hồi đó tôi mê chơi tàu lắm và ông nói về tàu một cách làm cho tôi thích đặc biệt.
Tôi báo trước cho khách hàng rằng tôi sẽ lại thăm họ để biết hãng của tôi đã làm cho họ không hài lòng vì nguyên do gì; lầm lỡ hay sơ sót chỗ nào. Von Bulow tự nhún để khen ngợi, biểu dương Người, và Hoàng đế đại xá cho hết, vui vẻ truyền: "Trẫm và ngươi không nên rời nhau. Sau cùng, gió mệt phải ngừng.
Thôi, cám ơn các em nhiều lắm. Ba phần tư người mà bạn gặp đều thèm muốn cảm tình, khao khát được thiên hạ hiểu mình. Một bà bạn tôi ở Nữu Ước, bà Gent, mướn một người ở gái và hẹn chị ta thứ hai sau lại bắt đầu làm việc.
Tại tỉnh Springfield, là nơi gia đình Lincoln ở, có 11 ông luật sư. Chúng ta đều khát những lời khen chân thành mà than ôi! ít khi người ta cho ta cái đó. Phương pháp đó mới đầu trái hẳn với bẩm tính của ông, vậy mà tập luyện lâu thành thói quen.
Tôi hoan hỉ nhận lời và cám ơn họ đã giúp tôi rất đắc lực. Chương ba Không theo quy tắc sau này tức là tự rước lấy thất bại Cái duyên và vẻ đẹp lộng lẫy của nàng làm cho Hoàng đế mê ly như gặp tiên.
Phải khéo léo, đừng khen bất ngờ quá, cho bà khỏi nghi. Cậu thôi học từ hồi mười ba tuổi, phải làm công cho một công ty nọ. Địa vị đó rất có lợi cho ông và ông quyết giữ nó.
Là vì tôi muốn xui ông ấy mua những bức vẽ, mà tôi cho rằng hợp ý ông. Chương Mười hai Khi mọi cách đều vô hiệu bạn hãy thử cách này xem sao Trong máy truyền thanh, một nhà buôn kể một cuộc thi võ tưởng tượng, giữa một món hàng của nhà đó với một món hàng của nhà khác, mà làm cho những nhà đại lý phấn khởi lên được.
Và ông không bao giờ quên chuyện đó hết. Thứ nhất: các bạn sẽ say mê học được một môn học có giá trị vô song về phương diện giáo hóa. Nghe ông ta tuôn ra trong ba giờ đồng hồ rồi về.
Ông ấy muốn nói mà tôi không để ông nói. Phải khéo léo, đừng khen bất ngờ quá, cho bà khỏi nghi. Cho nên, bắt đầu tháng ba là chúng tôi phải sa thải một số nhân viên đi.
Cho nó cái gì nó cũng ăn, hy vọng một ngày nọ "nốc ao" thằng du côn kia đã làm cho nó tủi nhục mấy lần. (Mãi tới cuối thư, trong chỗ tái bút ông mới chỉ cho tôi một điều có ích cho tôi. Đứa nhỏ khoe, khua muỗng trong cái soong: "Ba, ngó này! Hôm nay, chính con nấu cháo".