Tôi tin rằng cuốn sách này đã giúp bạn ít nhiều trong nghệ thuật nói. Chúng tôi chỉ có những chiếc ghế phối cảnh với một tấm bản đồ treo trên tường. Trong bất kỳ cuộc phỏng vấn hay cuộc trò chuyện nào (Phỏng vấn xin việc, phỏng vấn với giới báo chí, hay trò chuyện trên truyền hình…), hãy luôn giữ thế chủ động.
Trước khi bước vào cuộc đàm phán, Bob thừa nhận rằng đối thủ của mình rất đáng gờm nhưng không phải là thù địch. Sullivan với một giọng nói đều đều và chậm rãi đã làm cho mọi người không biết bao nhiêu lần lấy tay che miệng. Khi được hỏi về những điều không như ý muốn, thái độ của bạn thế nào? Bạn có hóm hỉnh như John Lowenstein? Đừng phủ nhận thực tế, hãy nhìn thẳng vào nó và cười với nó.
Anh là khách mời thường xuyên của chương trình đối thoại nổi tiếng The Ed Sullivan, một người kể chuyện không thể thiếu trong nhiều câu lạc bộ tên tuổi. Một bản tình ca êm đềm, một giai điệu lãng mạn dành cho những trái tim nhạy cảm. Ngôn ngữ của đôi mắt quan trọng.
Dẫu ông vẫn luôn cố gắng pha trò khi nói chuyện nhưng không thành công như người khác. Mọi việc bắt đầu khi Jack còn là một cậu bé ở Canada, vào thời điểm kinh tế vô cùng khó khăn. Sở dĩ không có những tràng vỗ tay đơn giản là vì họ quá bất ngờ, họ không biết bao giờ tôi mới vô đề nói về tương lai của thương thuyền nước Mỹ! Từ đó trở đi, không bao giờ tôi quên đề tài mà tôi sẽ nói.
Sau đó ông bị viêm phổi nặng và một tháng sau thì qua đời. Remember? (Em có nhớ cái đêm hôm ấy? Đêm mà em nói Em yêu anh. Và khi có ai đó nghỉ bệnh hay được nghỉ phép thì ngay lập tức, tôi liền tình nguyện xin gánh vác luôn phần việc của họ.
Muốn làm được điều này, không còn cách nào khác hơn là phải biết lắng nghe. Có mặt tại đây là những cầu thủ trẻ, những người tài giỏi đại diện cho các câu lạc bộ, đại diện cho toàn thể các cầu thủ bóng chày. Hay ít nhất cũng phải có một tờ giấy trong tay ghi mục đích và những nét chính của cuộc họp.
Để rồi bạn phải giải thích dài dòng cho người ta hiểu. Bởi họ đều có một điểm chung là sự nhiệt tình, hào hứng hết mình trong công việc lẫn khi trò chuyện. Khi ấy tôi đã rời khỏi Brooklyn và ở nhờ nhà một người chú, chú Jack.
Tôi đánh giá anh ấy là một con người khá hoàn hảo. Dù là người nổi tiếng, cũng đừng cho rằng mọi khán giả đều biết bạn. Đối với tôi, lần dự tiệc đông đúc khách khứa nào cũng khá hấp dẫn và mang chút thách thức.
Bí quyết đầu tiên này rất thường thấy ở những người thành công trong việc ăn nói. Không cần phải nạt nộ hay quở trách họ, hãy để cái đồng hồ làm việc đó thay bạn. Và thế là Jack chạy như bay đến từng góc phố, gõ cửa hết nhà này đến nhà khác để chào mời.
Vậy là bạn thành công! Chúng tôi muốn anh phải cho một đề tài nào đó. Nếu nói mà không biết rằng mình đang nói cái gì, không biết rằng mình sẽ lèo lái vấn đề này đi đến đâu thì nguy hiểm vô cùng! Tôi đoan chắc bài diễn văn đó sẽ toàn những tiếng ậm ừ, ấp a ấp úng, và rất dễ bị lạc đề.