Tôi biết ơn ông thật nhiều. Họ cứ chuộng loại vải vừa rẻ vừa hợp thời trang hơn. - Tôi đã học được điều khác biết giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự qua một câu chuyện kỳ lạ mà người ông quá cố thường kể cho tôi nghe.
Khi hai mươi hai tuổi, một cơ hội lớn đã đến với tôi. Ông không biết phải nói gì để chia sẻ với người bạn thiếu thời trước tình cảnh này. Sid chưa kịp nói hết câu thì đã thấy mặt thần Gnome đỏ ửng lên như trái cà chua.
Thời gian sắp hết rồi! - Thế còn cậu? Cuộc sống của cậu như thế nào? Cậu có gặp nhiều may mắn không? - Từ ngày thần Gnome nói với tôi là cây bốn lá không mọc được ở đây, tôi đã dành hết thời gian để tạo ra nơi này.
Ngượ lại, lần gặp gỡ này của chúng ta chứng tỏ với tôi một điều rằng tôi cũng có thể làm được như Sid. - Vậy thì thưa thần, nếu tôi cải tạo lại đất ở đây, nếu tôi thay đổi nó thì cây bốn lá có thể mọc lên phải không ạ? Tôi chỉ cần biết vì sao mà cây bốn lá lại không thể mọc được trong khu rừng này được.
Ngay sau đó, những hạt giống nhỏ lấp lánh như bọc vàng từ trên không trung bắt đầu rơi tỏa xuống khắp nơi theo cơn gió. " Nghĩ về sự thất bại của người khác làm Nott cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái hơn, thậm chí cả thích thú nữa. Cư dân trong khu rừng này rất lười biếng.
Tất cả những người đã từng sát cánh bên tôi thời hoàng kim giờ đều ngoảnh mặt lại. Có rất nhiều Cây Bốn Lá thần kỳ, có cả phần cho ngươi, thế nhưng ngươi đã bỏ cuộc: ngươi đã đánh mất niềm tin vào điều tốt, vào chính bản thân mình. Chàng rút thanh kiếm quý của mình cầm chặt trên tay và nghiêng người xuống bên hông ngựa, chàng để thanh kiếm nằm dọc, ấn mạnh xuống đất và tay giữ chặt chuôi kiếm.
biết đâu ông ta đang cố tình gạt mình. Bỗng Jim thấy nhột nhột ở bàn chân. Hãy nói cho ta nó sẽ mọc ở đâu.
- Mới đầu tôi đi rửa xe. Chàng thấy bốn lá hình trái tim của nó mở bung ra hứng lấy những tia nắng mặt trời rực rỡ xuyên qua những nhánh cây khổng lồ bao quanh nó. Khi ấy, Max - một người nổi tiếng được hầu hết mọi người trong vùng biết đến như một biểu tượng thành đạt trong kinh doanh và cuộc sống - đang ngồi trên chiếc băng ghế dài, vô tư ngắm nhìn dòng người tản bộ quanh những lối đi rợp bóng mát trong công viên.
Anh biết rằng ở khu rừng Mê Hoặc, tất cả các sinh vật và ngay cả rất nhiều loài vật không có sự sống khác cũng biết nói. Anh tự nhủ đó không phải là sự thật. Mỗi năm, tôi đều thay đổi những chiếc túi bán chạy nhất, tôi luôn chỉnh sửa lại kiểu dáng để làm cho chúng ngày càng hấp dẫn hơn.
Chưa bao giờ chàng không trông chờ đêm tối xuống như lúc này, vừa mong sao ngày càng kéo dài, Sid tự nhủ với mình: Mụ ta đứng ngay bên cạnh Nott, thân hình lập lòe phản chiếu những tia sáng hắt ra từ đống than lửa anh đã thắp đêm qua. Chắc anh mất trí rồi.