Ví dụ khi bạn nói chuyện với người tu hành thì đừng giả định những việc trần tục quá. Rồi Danny hỏi: Thưa chị, con trai của chị thích nhất bài hát nào? Người mẹ trả lời: Ca khúc Dena. Lúc đó quả thật tôi mừng đến nỗi hai tai cứ ù đi.
Và từ đấy trở đi, tôi không bao giờ thấy căng thẳng khi phát thanh trên radio nữa. Kể từ đó mỗi lần nghe lại ca khúc Remember?, tôi đều thử khám phá ra những cảm xúc khác lạ, một nét hay mới nào đó. Có thể họ không giỏi hùng biện trước đám đông, hay không giỏi diễn thuyết trong một vài trường hợp, nhưng họ cũng có một trình độ ăn nói nhất định thì mới có thể đạt được một vị trí đáng kể.
Buổi sáng hôm sau, sếp Colonel Frank Katzentine gọi tôi lên văn phòng ông ấy và cho tôi một trận bão lửa. Tốt lắm! Kể từ bây giờ đây là tên của anh. Khi thấy dáng vẻ của ông, bạn không thể nghĩ đây là ông bầu của một đội bóng vừa thảm bại.
Nó tìm hiểu tất cả những việc xung quanh anh… - Anh có quen cô dâu không? Tôi là bạn thân của cô ấy. Một đấng mày râu nói câu nào là khiến các bà các cô chết mê chết mệt câu ấy.
Đó là tấm ảnh của anh. Chẳng hạn như việc tặng quà. Frank là người luôn quan tâm tới mọi thứ và nếu may mắn được nói chuyện với anh về lĩnh vực âm nhạc thì bạn sẽ bị cuốn hút ngay lập tức.
Nếu nói chuyện hài hước, có nghĩa là bạn đang giúp tất cả mọi người đều cảm thấy thoải mái. Và đó cũng là nguyên tắc vàng sau cùng mà tôi muốn nói: Hãy cởi mở (một cách chân thành) với người mà bạn đang trò chuyện, để họ cũng cởi mở với bạn nữa chứ! Có thể mọi người thấy vậy sẽ đánh giá: Larry King khép nép quá!, nhưng không sao, tôi sẽ bắt chuyện với một ai đó mà.
Cả khán phòng im thin thít, không một lời đáp lại sau câu nói của Shirley. Hãy nhớ rằng bạn hoàn toàn có thể chuyển bại thành thắng nếu có tài đàm phán. Thời tiết không khá lên nhưng thang máy đã hoạt động lại.
Quả thật ngồi tham dự mà cứ như đang bị tra tấn vậy. Nhưng sao dạo này họ chơi tệ thế không biết! Thậm chí còn thua nhóm Cowboys non choẹt nữa là! Theo cậu thì năm nay Redskins có thay đổi gì không? Chả lẽ lại thất bại nữa à? Người ta bắt đầu gọi điện lên đài, nhưng họ không nhận được một câu trả lời nào cả.
Trái lại, một chủ tọa mà nói dông dài, hoặc để cho ai đó nói dông dài thì sẽ thất bại ngay. Nhưng dù sao thì bạn cũng nên cẩn trọng. Tôi đã thành công khi trò chuyện với họ trong một không khí thoải mái.
Trong chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1992 của mình, Ross Perot đã chứng minh được tầm quan trọng của việc sử dụng những tấm băng rôn, biểu ngữ. Nhưng đến bây giờ tôi mới biết mặt chú rể đấy. Không có âm nhạc, không có giọng nói của phát thanh viên, không có những tiếng bit, chỉ có nó được quyền truyền qua làn sóng.