Một người, trong ba năm làm việc chung một phòng với nhà kinh tế học trứ danh Owen D. Nếu đọc cuốn này rồi, các bạn chỉ tập được một khả năng này là: bất cứ trong trường hợp nào cũng đứng vào địa vị của người khác mà xét, thì cuốn này cũng đã đánh dấu được một quãng đời mới trong đời làm ăn của bạn! Tôi đã chứng tỏ rằng ông ấy lầm.
Dân tộc nào cũng tự cho mình hơn những dân tộc khác. Một lần tôi chạy lại bảo một người lính rằng có đám cháy, nhưng người đó uể oải trả lời rằng đám cháy không phải ở trong khu của y. Ông biết rõ những nguy hiểm tại khám Sing Sing và chức đó không vững vàng gì; muốn yên thân phải biết theo chiều gió của chính trị.
Viên thu thuế thì lạnh lùng, ngạo nghễ và cố chấp. Những thuốc dọa thai sẽ hoàn toàn bị trừ tiệt. Các em đã cho tôi một bài học mà tôi sẽ ghi nhớ suốt đời.
Thành thử lần trước chú ấy dọa phạt tôi, mà lần này thiệt tử tế với tôi. Nghĩ tới quá khứ của tôi, tôi tự hỏi với tính tình như vậy, làm sao tôi có thể bán được một món hàng gì chứ. Mắng, dọa, dỗ dành đều vô hiệu.
Một bác sĩ khác, ông G. Và chuyện sẽ xảy ra sao? Chắc chắn là chúng tôi sẽ cãi nhau và các bạn biết cãi nhau thường thường kết quả ra sao. Thi hào Victor Hugo chỉ cầu sao cho người ta lấy tên ông đặt tên cho kinh đô nước Pháp.
" và sau cùng không quên hai chữ "cám ơn" là một thứ dầu làm trơn tru bộ máy sinh hoạt hằng ngày của ta mà lại là dấu hiệu của một sự giáo dục tốt nữa. Người thợ hớt tóc, thoa xà bông thiệt kỹ rồi mới cạo râu. Như vậy, tôi xét theo quan điểm bà ta và xin lỗi bà thì bà ta cũng xét theo quan điểm của tôi và xin lỗi tôi liền.
Năm 1915, Rockefeller là người bị nhiều người oán nhất ở miền mỏ Colorado. Các cô bán hàng còn mải cười giỡn, chuyện trò trong một xó. Không những ông đánh bài thấp mà còn ương ngạnh tới nỗi không ai muốn đánh bài với ông.
Không muốn làm hại ai hết!Vậy mà trước đó mấy ngày, khi một người lính công an lại gần y để hỏi y giấy phép lái xe hơi, thì y xả ngay một loạt súng, giết người đó tức thì. 3- Một nụ cười chỉ nở trong khoảnh khắc, nhưng có khi làm cho ta nhớ tới suốt đời. Nhưng trường hợp hôm đó rất dễ vì thầy thư ký ấy có bộ tóc rất đẹp.
"Ông trả công tôi; vậy tự nhiên tôi phải làm vừa ý ông. Một văn sĩ nói: "Biết phép lịch sự nghĩa là biết vượt tầm con mắt đừng thèm ngó bức hàng rào đổ nát trước mặt, mà ngắm những bông hoa nở trong vườn phía sau hàng rào đó". Tôi thấy bà chế ra được nhiều đồ thiệt tài tình và tôi tỏ lời khen.
Bà tôi mất, cách đây vài năm, hồi cụ 98 tuổi. Như vậy trong nhiều năm. Ông Schwab hỏi người đó: - Không hiểu tại sao một người có tài như thầy mà không làm cho nhân viên của mình có một năng lực sản xuất khá hơn được? Người kia đáp: - Tôi cũng không hiểu tại sao nữa.