Nếu không đủ chỗ ngồi thì linh động tổ chức tiệc đứng (buffet). Ông sẽ tạo ra một sự kiện lớn đấy. Trong trường hợp người ấy tỏ ra không thích thú hoặc lưu tâm gì tới những lời nói của bạn, tốt nhất là nên rút lui một cách tế nhị.
Jim trông thấy tín hiệu. Nếu không chuẩn bị tâm lý trước thì bạn sẽ thật sự bối rối. Thể thao là một trong những niềm đam mê lớn nhất của Nixon.
Tuy không phải là chuyên gia nhưng tôi đã từng trải qua kinh nghiệm này: Tôi có dịp ngồi ghế chủ tọa tại hội nghị ở New Orleans về một chủ đề mà chúng ta thường nghe nói vào thập niên 1990: Xa lộ thông tin. Chỉ có mây, có gió, có mặt trời, có tôi và chiếc máy bay của tôi…
Trong tâm trí không tỉnh táo này, làm sao biết nên hay không nên nói những gì. Thang máy lại ngừng hoạt động, nên không thể nhờ sự trợ giúp của những người bên dưới. Bản thân tôi cũng ngại khi nói đến vấn đề này.
Được nói chuyện với một con người từng trải và có kiến thức rộng như Harry Truman thật thích thú! Tôi không ngại hỏi những câu táo bạo, những câu hỏi làm khán giả của tôi phải tò mò. Người ta bảo rằng tôi có tài ăn nói.
Như vẫn thường khuyên các bạn rằng những gì mà ta mập mờ thì ta không nên nói, bởi vậy, tôi không nói cái gì liên quan đến thương thuyền cả. Tôi có quen một vị sếp cứ để dồn đống công việc rồi đến khi cấp bách mới quáng quàng cả lên, căng thẳng thần kinh và lại trút hết mọi sự bực bội lên đầu cấp dưới. Ông sẽ tạo ra một sự kiện lớn đấy.
Đột nhiên khi nhìn thấy ánh mắt buồn bã của Stacey và những người khác trong gian phòng, tôi biết rằng ai cũng đang chịu đựng nỗi đau như tôi. Jack hiểu ra rằng, muốn bán được hàng thì trước hết phải biết chào mời sao cho thuyết phục, muốn chào mời thuyết phục, thì phải nắm vững trong lòng bàn tay tính chất của món hàng. Những bộ óc khôi hài sẽ đem đến những tiếng cười.
Tôi chỉ còn biết thở dài ngao ngán chờ…tới giờ chương trình kết thúc. Suốt ba mươi năm nay tôi đã lau chùi hai bức ảnh. Ông nói rằng ông chống bản án tử hình bởi những lý do chính đáng.
Và tôi không phải là một người nhận lương hưu của công quỹ, các ông thấy không? Lạy Chúa! Lẽ ra người ta nên công bố điều này. Lãnh vực kinh doanh của ông không ngừng phát triển từ New York tới Washington, từ những tòa cao ốc đến những câu lạc bộ bóng đá. Tôi sẽ nhìn vào camera và nói: Tôi đang đi dạo ở dưới kia thì được người ta đưa lên đây, giao cho tôi bản tin này và bảo rằng Brokaw bệnh rồi, hãy thế chỗ anh ấy…
Tôi đã thành công khi trò chuyện với họ trong một không khí thoải mái. Al Pacino cũng là một nhân vật có óc khôi hài hết sức tự nhiên. Không có gì khiến người ta cảm thấy khó chịu hơn khi suốt bữa tiệc phải nhúc nhích trong một cái bàn chật hẹp.