Tôi đã có một đêm tồi tệ và tôi thật sự không muốn nhắc tới nó nữa. Một lần tôi đã đọc một bài báo khoa học nói rằng: “Con người được chia làm hai kiểu người, nhưng không đều nhau. Mỗi người đều có một khoảng “giờ cao điểm” khi mà bộ não làm việc hiệu quả nhất và trí nhớ sung mãn nhất.
Rất ít nghệ sĩ có trí nhớ tuyệt vời trên thế giới có khả năng nhớ được tên của 200 người ngay khi bắt tay với họ mà không cần học thuộc, nhắc lại hay biết được thông tin nào đó về những cái tên này. Nhưng hãy thật thà… Bạn có biết chúng thật sự có nghĩa gì không? Hãy nghĩ chúng trong một giây. Đừng phá tan con sóng đó! Đừng đứng dậy để nghỉ ngơi vì “bạn đã đặt kế hoạch như vậy” hoặc vì bộ him Seinfeld đã bắt đầu trên ti vi và bạn thật sự muốn xem.
Bạn gặp bác sĩ Jim Green vài phút trước tại hội nghị phục hồi sức khỏe hàng năm cho khoa gây mê. Coi nó như một đoạn văn bản mà bạn không bắt buộc phải đọc, nhưng bạn chọn đọc nó vì nó khiến bạn thích thú. Cách giải quyết hiệu quả là chúng ta lật ngược lại từng bước một.
Trước tiên cô ấy cọ rửa nó bằng một miếng xốp, sau đó rửa sạch xà phòng bằng nước ấm. Hãy ghi lại những gì họ kể, điều đặc biệt ở họ, miêu tả bằng hình vẽ - họ có giọng nói trầm hay đôi mắt xanh rất đẹp… Ví dụ: James Rosenberg – tóc đỏ, cao, hay xấu hổ, dùng nước hoa xoa mặt Polo… chơi bài brit… ba con: James Junior, Sue Ellen và James Junior bé. Bạn hãy tưởng tượng nha sĩ tạo ra cái ốc hình trái tim (heart) trên răng của cô bé bằng một tia laser (Laser – Liza).
Điều này chỉ là do bạn suy diễn. Vậy nên, những điều bạn cần làm là bây giờ cũng cố lại mối liên hệ đó. Kết quả là sự gắn kết giữa Internet và con người, đặc biệt là sự gắn kết trực tiếp giữa hai đối tượng này.
Có một thứ còn tốt hơn trí tưởng tượng của chúng ta đó là thực tế. Tôi vẫn còn hai điều lo lắng một chút. ” Bạn gấp vội cuốn sách lại rồi đắm chìm trong suy nghĩ: “Liệu có khía cạnh nào về xe ô tô làm bạn thích thú không?” Rất có thể bạn sẽ cảm thấy hứng thú với xe đua, xe trong tương lai, xe chạy nhanh nhất trong vũ trụ,…
Bush (Tổng thống Mĩ) Thái độ tiêu cực tức là khi chúng ta tin rằng việc nhớ đến người này chẳng có ích lợi gì. Bài kiểm tra này nhằm 2 mục đích:
Nhưng thực tế, ông ấy đã làm như thế. Chúng ta sẽ chuyển sach thành 07. Chúng ta quyết định sử dụng phòng khách để lưu các thông tin tức thì đó.
Ở điểm này, phải nói rằng tôi không có một trí nhớ phi thường, tôi chỉ là người bình thường, thông minh ở mức trung bình. Thậm chí bản báo cáo này còn được buộc bằng một sợi dây kim tuyến. Rồi để chắc chắn hơn, bạn vặn nắm cửa hai hay ba lần.
Tôi đã tự rút ra những kiến thức đó, một kinh nghiệm chủ quan. Đây là một bài luyện ngắn cho sự tập trung chú ý. Khi kết thúc bài phát biểu, anh nhận được một tràng pháo tay và sự tán thưởng lớn.