Người cho nhân loại một năng lực sáng tạo để kéo dài nhân loại thế Người. Vì các công tác gia đình, xã hội đòi nhiều sự thông minh, cương quyết, sự hăng hái, sự tưởng tượng và ký ức nên cơ cấu tâm lý bạn trai cũng được Đấng quan phòng sáng tạo cách chuyên biệt. Ở Âu, Mỹ ngày trước nhờ nền giáo dục Kitô giáo, đức cao cả nầy được đề cao.
Nhiều bạn trai cótính mủ mỉ, cau có, để hiện lên gương mặt nhăn đ ùm, xanh lét, cái tính mà các nhà tâm lý học gọi làtính bịnh. Nhưng một số không nhỏ bạn trai khác giáo sư trên ở chỗ quá tự ái mà không biết nhận lỗi. Họ cứ như vậy mà yêu cho đến khi nào họ thỏa mãn được bản năng truyền sinh.
Bịnh nhân nghe trong mình nặng như đeo chì, không muốn làm việc, hay buồn và ưa nằm dã dượi. Họ chơi nhau ba người những tình xấu xa khó xen vào. Bạn trai khi nô lệ hình thức, làm mồi ngắm nghía cho xã hội, bị óc duy vật xảo quyệt làm một hàng rào nhận đón mọi sự cởi mở, tiếp nhận những giá trị siêu nhiên.
Họ chân thành, tích cực hy sinh vì công ích lắm, nhưng tại bản chất không tỏ ra vẻ lộn xộn, náo nức, tỉ mỉ là mình tận tụy. Danh dự nếu được, ta lãnh nó một cách bình tĩnh. Nếu muốn gia nhập vào cơ quân của hoa huệ, bạn phải nhận mình là phái yếu.
Tất cả những nhận xét trên nói đến xu hướng ái tình thuần túy nhất của bạn trai. Đến khi gặp một biến cố, trở lực nào đó, con người mặt thực của họ bung ra như lúa ẩm đứt niềng bồ làm kẻ quá lạc quan về họ đâm ra tuyệt vọng. Họ thích giao thiệp với bạn gái lắm, nhưng đắc chí khi thấy mình vai u thịt bắp còn bạn gái mang thân liễu bồ.
Trong xã hội có biết bao cuộc thất vọng cay độc, thần kín, không tiện tỏ bầy tâm sự về những mối tình éo le như vậy. Đứng góc cạnh tình cảm nhất là tình yêu để nghiên cứu bạn trai ta thấy họ là người sinh ra để cho, để tự hiến, để trang trải mình ra cho người bạn trăm năm hay cho xã hội. Tôi nói miễn được chu đáo giáo dục nhất là tính giáo dục là nói với cố ý.
Nếu họ không khờ dại lục phá như con nít cũng rong chơi, làm việc nầy, việc nọ. Họ lại không thích ai ngang nhiên xen vô các việc thuộc thẩm quyền đảm trách gia đình họ. Phải nỗ lực tập dụng lá bùa nầy thì mới mong trị được tật hời hợt lúc hội hiệp với quần chúng trong đó có bạn gái.
Có lẽ vì cha mẹ chịu ảnh hưởng của sợ hãi hoặc giặc giã. Nhà giáo chỉ thuyết ngoài da họ. Bạn thử đọc sách coi.
Cái tệ của lòng tự ái là đó. Thứ tật chuyên môn kỳ dị nầy thưa bạn, là tật nguy hiểm. Cũng có thứ tâm giao khác căn cứ vào sự lạm dụng lòng tốt của nhau, đeo mặt nạ tình yêu mà đục gân nhau để sống.
Hễ ta dạy lạc chương trình, họ đứng lên dạy chúng ta một lúc rồi ngồi xuống cho ta dạy lại. Nếu thấy ai bất phục mình thì bất mãn, ghét đời, oán người. Những cơ quan giáo dục có hai mặt giới, nếu khéo huấn luyện vẫn có kết quả khả quan.