Trước hết ta phải đặc biệt chăm chú nghe họ. cùng bạn ông ta chẳng biết chút gì hết, chỉ trích bậy. Tôi muốn xin bà bán cho tôi một chục trứng mới.
Chỉ mang lại bất hạnh cho gia đình và diệt hết nguồn ân ái mà mấy bà quý hóa nhất. Nhưng khi uy quyền đó đã được ông Parsons công nhận rồi (khi ông này không tránh biện nữa) thì ông ta tươi tỉnh ra, hóa ra nhân từ, dễ cảm và tốt bụng như những người khác. Từ đó chẳng những ông không dung dễ dãi với mọi người.
Nếu bạn muốn cấm con bạn hút thuốc chẳng hạn, đừng thuyết pháp với nó, đừng bảo nó: "Ba muốn thế này, ba muốn thế khác". Hôm sau, tôi nhận được một bức thư cho hay rằng tiền mướn đáng lẽ tăng lên 300 phần trăm thì chỉ tăng lên 50 phần trăm thôi. Cảnh nghèo khổ ám ảnh ông ngày đêm, làm ông lo sợ lắm và nhất quyết kiếm sao cho có đủ tiền để bà cụ khỏi cảnh vất vả không kể chết đó.
Có nên thử liều hay không? Ông Smith thấy do dự như vậy, ngả lưng trên ghế, mỉm cười nói: "Này ông bạn, tôi biết là ông sợ. Đó là quy tắc thứ sáu. - Tôi để họ nói cho thỏa, và tỏ ra rất sẵn lòng, rất chăm chú nghe họ.
Cho nên chúng tôi quay lại cùng xin ông Grammond phân giải xem ai phải ai trái. Ông đáp: "Nai lưng ra mà làm việc". Vậy, muốn giữ hạnh phúc trong gia đình xin bạn nhớ quy tắc thứ ba:
Ông đã thử đủ nghề nhưng chưa bao giờ có ý dạy đánh bài hết. Còn nếu quên hoặc viết sai tên đó tức là làm cho người ta khó chịu. Chính ra, dù ông có ý tưởng đó, tôi cũng vẫn có gan dùng ông.
Nguyên do sự thay đổi đó chỉ vì tôi nhờ cậy ông ta một việc, nó làm thỏa tính tự phụ của ông ta". Vậy chúng tôi tự tiện xin phép ông - nếu có thể được - thu xếp sao cho hàng của ông tới ga chúng tôi vào buổi sáng, nhất là những khi ông gởi nhiều hàng. Tôi yêu khán giả của tôi", vừa tiến ra ngoài sân khấu.
Luôn luôn vẫn giữ ý sai của mình. Người ta nhắc cho nó rằng: "Má không muốn cho con như vậy nữa". "Bắt đầu câu chuyện bằng cách tặng người đó vài lời khen thành thật".
Nhưng nắng giọi làm lở sơn, nên chính tay tôi phải sơn lại. Không phải tranh biện mà làm cho người ta tin được. Nếu bạn không đồng ý với họ, tất bạn muốn ngắt lời họ.
Vì đông quá, không thể kiếm ăn trong tỉnh đó được, họ phải đi ngựa từ tỉnh lỵ này qua tỉnh lỵ khác, theo sau ông tòa David Davis để cãi trong những lúc ông này xử án khắp trong miền. Lincoln đã nói để trút những nỗi suy nghĩ nó đè nặng trong lòng ông, như vậy để cho óc ông được sáng suốt. Thế là chúng tôi bỏ câu chuyện đó và tôi bắt đầu tả những cái tốt, khéo của xe cam nhông Bạch Xa của tôi.