Bác thì biết bạn viết nhưng chưa đọc gì bạn viết cả. Tôi lấy cuốn tiếng Anh không học nữa và bắt đầu chầm chậm tước nó ra. Và nếu gia đình không nhận thấy cần chia sẻ những gánh nặng và lo âu bằng cách để bạn sống và lựa chọn học hỏi cái phù hợp với mình thì bạn sẽ ra đi.
Cô nàng y tá nở một nụ cười đĩ thõa với gã tiền đầy sức mạnh và cơ bắp. Lại nhớ đến cuốn Vua bóng đá của Azit Nêxin. Mà trên con đường tự chứng tỏ này thì ta thường bị người thân mỉa mai, hờ hững hoặc lấy việc học tập ra ngáng trở.
Để thay đổi những điều cần và có thể thay đổi. Thế mà vẫn hồn nhiên phó mặc đời mình cho những âm mưu. Tác phong công nghiệp + Khả năng chia sẻ + Hiệu quả.
Một khuôn mặt khá dễ mến và có vẻ quen thân từ trước. Người bảo đời là bể khổ. Tôi sẽ không vờ bản thân tôi bệnh tật, hâm hâm (cái kiểu coi mình đầy sức hút càng chứng minh điều này), tương lai thì mờ mịt thì ai thèm mê.
Nàng thấy lạ lùng và cười với cô bạn bên cạnh: Bạn này lạ lắm. Anh ta thả miếng ni lông trắng đục ấy xuống dưới chân. Nhưng đó là chuyện lâu rồi.
Ngứa tay hái chơi? Không muốn nó mọc chỗ đó hút chất của cây to? Hay đem trồng nơi khác? Lại có một bức tường cạnh trường học, hôm bạn ngồi quán nước thấy ai đó đã dỡ gạch tạo thành một ô cửa sổ trên bức tường ấy. Tôi sẽ kiếm tiền, nhiều tiền. Tôi ngã vào vũng nước ướt hết quần.
Nó tạo ra thói quen đứng trên người khác với niềm tự hào tuổi tác. Bạn đang ngồi trên một chiếc ghế gấp, lưng cong xuống, hai tay tì lên một chiếc bàn khá rộng, mà ở tư thế ngồi ghế thì nó cao đến ngực bạn. Rung động và cộng hưởng rung động mới là giá trị có ích, có ý nghĩa cao cấp nhất của đời sống.
Đặc biệt là những đêm phải nằm, không biết làm gì với sự đau. Ông sợ đó sẽ là những ánh hào quang rực rỡ cuối cùng. Cái chính là tự mình phải làm chủ mình.
Ở nơi ấy, ông sẽ là tất cả mà cũng chẳng là ai cả. Tôi, nó, không cần ai gọi cũng có thể vùng dậy ngay khi có việc cần. Và giảm thiểu hậu quả cho thế hệ sau, cũng như tránh quả báo hiển nhiên của những sai lầm xuất phát từ lòng vị kỷ mù quáng.
Dẫu bạn biết có những người ở trường hợp tương tự bạn, họ tiếp tục làm việc. Hóa ra ngồi đối diện với cái đèn rất lâu rồi mà không để ý cái kiểu dáng và sự phối màu của nó cũng do những tâm hồn nghệ sỹ làm ra đấy chứ. Có vài vết xước như chó đớp, mèo quào.