Eliot thì không khó chi hết. Anh em cũng có trẻ trong nhà. Và Thánh kinh có nói rằng: "Con bố thí tức là cho Cha vậy".
", "Đây là vài việc xảy ra mà tôi mong rằng các ngài đừng bỏ qua. Mỗi lần sắp ra sân khấu, ông tự nói: "Ta mang ơn những người tới đây coi ta diễn trò. Rõ ràng là một tia nắng xuyên qua mây mù.
Thôi, cám ơn các em nhiều lắm. Trong một bài diễn văn, Hoàng đế nói như thách cả nước Pháp: "Trẫm đã cưới một người đàn bà mà Trẫm yêu và ngưỡng mộ, như vậy còn hơn là cưới một người mà Trẫm không được biết". Như vậy khỏi phải chạy lại nhà người ta để rồi chỉ nói về dự định của mình, ý muốn của mình mà luống công vô ích.
"A! Tụi làm đêm tự cho giỏi hơn tụi mình sao! Rồi coi!". Nhưng sự nén lòng giận đó đã có kết quả tốt. Y đầy tật xấu, như một đứa trẻ quá nuông chiều, và hết sức "khó chịu", hành hạ ông bầu đủ tình đủ tội.
Ông bắt tay hai đại tướng đó nói: "Xin mời hai Ngài ngồi xuống đây, chắc hai Ngài mệt lắm". "Vớ đắt tiền, nếu mày có phải bỏ tiền ra mua, mày mới tiếc của mà giữ gìn nó!". Bốn tháng, mỗi tháng 55 mỹ kim! Cả mùa hè thì họ mướn để ở, rồi bây giờ, bắt đầu mùa đông, bỗng nhiên họ bỏ đi!
Chứng tỏ, phô bày một chân lý chưa đủ. Nhưng người ta có đồng ý với bạn không? Người ta có vui lòng công nhận người ta lầm không? Không! Vì bạn đã đập một vố ngay vào trí khôn, vào sự xét đoán, vào lòng tự ái của người ta. Có lần tới kỳ diễn thuyết, người ta thình lình cho tôi hay rằng tiến mướn phòng tăng lên gấp ba giá cũ.
Bi kịch thảm thương nhất trong đời Lincoln cũng là cuộc hôn nhân của ông. Hết hạn một năm, bà ưng. Bà ta la lên giọng đắc thắng: "Giá đó sao".
Một người đàn bà được vừa lòng, một gia đình hòa hợp, cần thiết cho hạnh phúc của đàn ông hơn là một gia tài cả triệu bạc. Bạn nên để ý rằng vấn đề ái ân đứng đầu, và trái với điều người ta thường tưởng những khó khăn về tiền bạc quan trọng hạng ba. "Khi ông ta chạy lại cự tôi, đưa quả đấm lên trước mặt tôi, bảo rằng tôi chẳng biết chút chi về máy hết, tôi dằn lòng lắm mới khỏi gây lộn với ông và tự bênh vực.
Nó muốn gì, đứa nhỏ đó? Trước hết, nó muốn bận bi-gia-ma (pyjama) như cha nó. Tôi đương lo lắng việc của tôi đây. coi, ông này bằng lòng.
Nhưng các em nên dẹp những lá khô này đi, cho nó khỏi bén cháy. Một cái nhọt tại cổ người đó làm cho người đó lo lắng hơn bốn chục nạn động đất ở Châu Phi. Tới mỗi tỉnh, ông đãi các cử tri một bữa cơm trưa hay cơm tối, đem hết tâm can mà bày tỏ thiệt hơn với họ, đoạn chạy biến qua tỉnh khác.