Tình yêu là khi bạn đói bụng nhưng vẫn thích thú ngồi nhìn một ai đó ăn chiếc bánh do chính tay mình làm ra. “Khi giữ sự nhạy cảm trong tay, cái bạn nhận được là nước mắt. Khi càng học nhiều, càng nghiên cứu nhiều, ông lại càng cảm thấy mình kém hiểu biết và cố gắng trau dồi nhiều hơn nữa.
Thực chất không phải là từ gì quái dị, nó là từ IDEAS viết lộn ngược. Nhưng mà ai thế không biết, số lạ quắc, thôi kệ từ từ tính, có thể là chuyển nhầm, gọi lại nó đòi tiền thì lấy đâu mà trả, xài bị thâm rồi. Đó là một trong những ngày đáng nhớ nhất của cuộc đời tôi.
nhưng không, khi đó cái bạn mất chính là ý chí. - Thằng bò! Ăn cỏ đi mày! Suốt ngày thơ với chẳng thẩn. ” – Phượng “Sài Gòn” gợi ý.
Tôi hồi hộp bước vào lớp học đầu tiên mà sẽ mình dạy trong cuộc đời. Tuy nhiên lại có một số công ty lợi Có lẽ vì thế mà từ nhỏ tôi đã tỏ ra lấn lướt, nếu không muốn nói là.
- Trái tim nói: Tình yêu bắt đầu từ tớ, bởi người ta vẫn thường nói "yêu là sự rung động của con tim". Chợt phía sau có một bóng người bước đến. Bạn nên tạo thói quen tưởng tượng.
Có những người lại phải ngồi một mình yên tĩnh mới sáng suốt được. Quên sao được hình ảnh những đứa học trò tinh nghịch giành nhau xách cặp dùm tôi, những lời động viên tuy ngốc xít nhưng chứa đầy tình cảm trong những ngày đầu đi dạy đầy bở ngỡ của tôi hay những cú điện thoại nặc danh tràn ngập tiếng khúc khích. Tay nghề tuyệt vời của anh đã vang đến tai của một khách sạn 4 sao “Super Pit Tokyu” ở Tokyo, họ mời Tsugitaro đến và đánh giày cho khách hàng của họ.
Con cảm thấy thất vọng lắm! Sự trãi nghiệm cuộc sống cũng như khi bạn lái chiếc xe trên đường vậy. Cái thích đó gọi là sự quí trọng.
Những khách quen không chỉ đến từ Tokyo, Kyoto, Hokkaido, thậm chí đến từ Hồng Kông, Singapore… Trong phòng làm việc đơn sơ của anh chất đầy thư chuyển phát nhanh gửi từ khắp nơi. Nhưng dần dần rồi thời gian và cái nét thanh bình ở CamBridge cũng làm cô ngui ngoai phần nào. - Hết chỗ nói, tối ngày lo gửi rượu Tây về cho ông uống thôi là nó đủ sạc nghiệp rồi! Chai Demi hôm bữa uống hết chưa mà gửi hoài vậy? Để xem trưa thế nào.
Chỉ có mình Chíp và một vài ni cô đang quét lá. Một chút xấu hổ pha lẫn thú vị, tôi bước xuống cuối lớp, vuốt chiếc má tròn phúng phính của cô bé và trả lời: "Mặt cô giống con nít vì cô rất yêu con nít, như cô bé này chẳng hạn. Tóm lại, bất cứ một công vệc gì cũng đều có cái giá của nó, không có công vệc nào là quá dễ dàng và thoải mái.
Hãy biết chấp nhận khi là người thất bại nhưng đừng bao giờ là kẻ thua cuộc!!! “Có lẽ bạn nên đọc phần này, vì nó sẽ quyết định bạn có đủ hứng thú dành thời gian cho những trang phía sau hay không?! Có thể tôi chẳng là ai, có thể tôi chẳng có gì đáng quan tâm nhưng tôi tin những gì tôi suy nghĩ thấm thoáng đâu đó cũng chính là suy nghĩ của các bạn – những chủ nhân của thế kỷ 21. Nói cách khác, mỗi người chúng ta đều cần suy nghĩ để sáng tạo.