- Còn tôi giống như những kẻ ngu ngốc khác, ban đầu muốn giúp đỡ anh tránh làm công việc nặng nhọc, nhưng cuối cùng lại phải làm thay anh. 000 năm, những người Sumerite đã từng sống tại Babylon. Điều đó đồng nghĩa với việc tôi đã để mất một cơ hội buôn bán mang lại lợi nhuận rất lớn.
- Nếu dành chín phần mười số tiền kiếm được cho những nhu cầu trong cuộc sống và dành một phần còn lại để tiết kiệm thì đó là cách đầu tư khôn ngoan nhất nhằm đảm bảo một nguồn thu nhập ổn định trong tương lai. Ông hoảng hốt rùng mình. - Anh là một chàng trai trẻ biết tiết kiệm và không phung phí hết số tiền kiếm được.
– Hadan Gula quả quyết với Sharru Nada. - Với tình trạng như thế, anh ta chỉ mất thời gian chờ đợi mà thôi. Được làm việc cho ông ấy, sự hiểu biết về lạc đà của tôi đã phát huy rất tốt.
Tôi trăn trở rất nhiều vì những lời nói mạnh mẽ của bà Sira và nhận thấy rõ ràng chính tôi đã bị “kẻ thù” do mình tạo nên đuổi khỏi quê hương xứ sở. Và bởi vì chúng làm việc cho tôi, nên con của chúng, cháu của chúng làm việc cho tôi… Chúng ta có thể nói, một đồng tiền đã thực sự là một hạt mầm phát triển thành cây giàu có và cho ra hàng vạn quả. Sự giàu khó giống như cây xanh phát triển từ một hạt mầm bé xíu.
- Cám ơn anh! Tôi có một câu hỏi muốn nhờ vị thương gia trả lời giúp. Nhưng rồi nhớ lại lần gặp Zabado thê thảm trên tường thành ngày trước, ông biết là kế hoạch đó không thể được. Vậy thì làm sao mà giàu có cho được! Do đó, cho dù cháu là một người làm công nghèo khó, cháu phải làm thuê làm mướn cho chủ để có cái ăn, cái mặc nhưng cháu cũng nên để dành.
Điều này cũng đã chấm dứt tình bạn của bò và lừa". Năm mươi đồng tiền vàng! Số tiền mà có lẽ suốt cuộc đời Rodan, anh không dám mơ là có ngày mình sẽ sở hữu chúng. Người chủ của nó chẳng quan tâm đến việc trả nợ cho tôi và có lẽ suốt đời tôi không thể lấy lại món tiền đó.
Nói xong, ông Arad rút mảnh đất sét từ trong cái áo choàng ra, trên đó có khắc rõ số tiền chuộc ông, rồi nâng lên khỏi đầu và ném mạnh xuống. Nếu ông ta không đánh giá đúng năng lực của nah, thì anh cũng đừng nên nản lòng. Tất nhiên, ông chủ của anh ta không thể đáp ứng yêu cầu vô lý đó được.
Ông Arad còn giẫm đạp lên những mảnh vụn đó cho đến khi chúng biến thành bụi. Bà ấy là người tự do và là cháu gái ông chủ trước đây của tôi. GEORGE SAMUEL CLASON sinh ngày 17 tháng 11 năm 1874 tại Louisiana, bang Missouri, Mỹ.
Người này tiếp nối người kia cặm cụi làm việc như những con kiến, từ hừng sáng cho tới khi tối mịt. - Xin làm ơn, thưa quý ông! – Ông ta khẩn khoản. Vậy thì, kính thưa tất cả quý vị, nếu muốn có một cái tên chung để gọi người cố tình né tránh hoặc không chịu làm việc nhằm đem lại lợi ích cho bản thân anh ta, thì các bạn gọi người đó là gì nhỉ?
- Con đang có cơ hội may mắn lớn trong đời đó, con trai! Dịp may này sẽ giúp con trở nên giàu có, cha khuyên con đừng nên chậm trễ nữa. Cuối cùng, nhờ sự giúp đỡ một đoàn thương nhân tốt bụng, anh ta mới trở về nhà được. Trong lần đầu tư thứ hai, tôi may mắn được chia lợi nhuận từ việc cho Aggar vay số tiền của mình.