Nếu tôi là con ngài, thì ngài có khuyên tôi làm nghề đó không? Ông nói: "Tôi ăn không được, ngủ không được. Tôi xếp dọn giấy tờ trên bàn, sửa soạn đi xa, thì thấy một bức thư bỏ quên, của cháu viết cho tôi khi thân mẫu tôi mất mấy năm về trước.
Cách diệt 3 nguyên nhân chính sinh ra ưu tư là sự mỏi mệt - sự chán nản về nghề nghiệp - sự túng thiếu. Ông Henry Ford cũng nghĩ tương tự: "Khi tôi không điều khiển được biến cố thì mặc cho biến cố nó tự điều khiển lấy". Thật ra, trong đời sống thực tế, nó có ích nhiều hơn bất cứ môn nào tôi đã học trong bốn năm tại Đại học đường.
Một cựu thương binh kể với tôi khi anh và bạn bè bị đưa xuống chiếc tàu chờ dầu xăng Octane (một thứ xăng rất dễ bén lửa) ai nấy đều hoảng hồn. Nguyên tôi làm thủ quỹ một công ty bán trái cây ở Nữu Ước. Làm sao giải quyết được bây giờ? (Xin viết những câu trả lời xuống dưới đây?).
Và khi tổng động viên, hồi chiến tranh vừa rồi, cứ năm thanh niên thì phải loại đi một vì thần kinh có bệnh hoặc suy nhược. Ta còn xa mới được hoàn toàn. Ông chua chát phàn nàn: "Tôi ân hận đã thưởng họ.
Bà Ova Snynder cũng sẽ nói với ác bạn như vậy. Lúc ấy tôi ở chung với ông. Ông nói: "Trời sẽ lo cho ta".
Chứng tiểu đường (nước tiểu có nhiều đường) của những người lo lắng quá. Bộ thần kinh của ông xúc động mạnh quá, lòng tin tưởng tiêu tan. Hiện nay nhiều người đóng trò khác lại rán bắt chước chị.
Ông Galen Litchfield bây giờ làm giám đốc ở Viễn Đông cho Công ty Park and Freeman. - Sự làm lụng cho ta sự can đảm, mà sự can đảm, cũng như lòng tự tín, đã giúp Emerson lưu danh muôn thuở". Một tháng trước, cả cơ nghiệp của tôi sụp đổ trên đầu của tôi.
Và Chaplin không thành công cho tới khi ông đóng vai hề theo ý ông. Chót hết tôi đau đớn đến nỗi không muốn kéo dài đời thêm nữa. Như vậy luôn tám tuần lễ.
Carnegie bỏ ra bảy năm nghiên cứu hết các triết gia cổ kim, đông tây, đọc hàng trăm tiểu sử, phỏng vấn hàng trăm đồng bào của ông để viết cuốn Quẳng gánh lo đi. Trái lại, nếu làm kế toán, kỹ sư, kiến trúc sư, giám đốc một lữ quán, hoặc một xưởng, buôn bán máy móc v. Học tổ chức, trao bớt quyền hành cho người dưới để có thì giờ chỉ huy, kiểm soát
Mà cái rủi ấy chỉ là một phần mười ngàn. Tại trường, tôi không giỡn với các bạn, cả trong giờ thể thao nữa. Và rồi cô được lợi cái gì? Lời khen? Không.