Lại cái trò đó! Năm ngoái cũng chính cái trò này mà cả lớp đã bị Hậu cho “leo cây”. “Khi giữ sự nhạy cảm trong tay, cái bạn nhận được là nước mắt. Thái độ sống của chúng ta là một điều rất quan trọng.
nhất, họ luôn tìm mọi cách để tôi đẹp hơn vì tôi có ích, còn cậu,. Theo chân voi cha, Ghét đến một khe núi, một nơi mà hai bên là vách đá cheo leo dựng thẳng đứng, cây cối hầu như không mọc ngoài vài bụi cỏ đã héo khô từ bao giờ. - À, không có gì, bụi thôi, để nói sau đi, trễ giờ làm việc rồi
Trong tình cảm, giữa những cung bậc thăng trầm, đôi khi một khoảng lặng giúp chúng ta nhận ra được nhiều điều và trân trọng hơn những gì ta đang có. Đó có thể là một truyện tình lãng mạn, một câu truyện được nhân cách hóa dí dỏm hay một góc nhìn khác về những điều nhỏ bé trong cuộc sống. viên sỏi “ĐIỀN ĐẠM”.
Khi bạn chà và se lại, "sản phẩm" đó gọi là CỤC GHÉT. Khi bạn thấy một ca sĩ hát một ca khúc, bạn cảm thấy thích chất giọng của ca sĩ đó và muốn nghe tất cả những bài hát được họ trình bày. Bông phụ mẹ lấy bánh ra khỏi lò và gói lại cẩn thận.
Có lẽ một phần vì chị thương cho đứa con thơ dại, một phần cũng vì chạn lòng thương cho chính số phận nghiệt ngã của mình. - Người con gái ngoan hiền là người con gái đứng trước shop thời trang, thẹn thùng nhìn bạn trai và chỉ tay vào shop mà không nói lời nào. Chíp chẳng bao giờ thèm nói gì mặc cho tụi bạn trong lớp suốt ngày xỉa xói đủ điều chỉ vì một lý do đơn giản Chíp là “kẻ ngoại đạo”, không cười đùa, không phá phách và thậm chí là hầu như không nói chuyện với ai.
Một chuyện tình tuổi teen cũng như bao chuyện tình khác, anh và cô yêu nhau từ thuở còn ngồi ở ghế nhà trường. Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, Chíp đi học, ba đi làm, mẹ đi chợ. Thực chất không phải là từ gì quái dị, nó là từ IDEAS viết lộn ngược.
Hôm nay tự nhiên có hứng dậy sớm, ngồi viết nhật ký. - D = Determination (Quyết tâm). Thành tựu không phải là lúc bạn xây được xưởng bánh rán mà đơn giản là việc bạn đủ khao khát và tự tay làm ra được những chiếc bánh rán thơm ngon.
Mối tình đầu cũng thế, luôn vụn dại và dễ tan vỡ, nhưng cũng luôn ấn tượng, khó quên và giúp ta trưởng thành. Cô chấp nhận những nguyên tắc sống có phần hơi cứng nhắc đó như một thương hiệu “Made by Chíp”. Chỉ có mình Chíp và một vài ni cô đang quét lá.
Chíp lên thẳng chánh điện, thắp một nén nhang và cầu nguyện,. Thật vậy, ba Chip hết mực yêu thương cô, dù ít khi ông biểu hiện điều đó ra mặt. đó, không nói gì, không làm gì, chạnh lòng buồn man mát Ghét thở dài một hơi.
đạp chạy vòng vòng ăn cắp xoài ổi nhà hàng xóm của thằng bạn. Nhưng đó lại là một câu chuyện khác. Cầm tờ giấy quyết định bổ nhiệm làm giáo viên mỹ thuật trên tay, trong tôi tràn ngập một dòng cảm xúc thật lạ, vừa vui sướng vì mình được làm việc với đúng sở trường nhưng lại cũng vừa lo lắng vì không biết với tính cách của mình tôi có thể đảm nhận tốt vai trò của một người giáo viên hay không?!