Tôi thấy mọi chuyện đều do tàu ngầm Đức gây ra cả. Giờ đây người ta có lời khuyến cáo rằng nên thận trọng với lời khen của bạn. Tôi có thể đưa ra cho các bạn một ví dụ.
Nếu bạn tìm thấy một vấn đề cuốn hút bạn, hãy cố gắng làm sao cho người đang nghe bạn cũng bị lôi cuốn theo. Khán giả biết tôi cũng như họ, tôi đâu có biết phần cuối của bản tin kia là gì. Rất nhiều người hỏi tôi rằng: Thế phong cách riêng của Larry King là gì?.
Bởi ông nghe nói nước Mỹ là nơi đầy hứa hẹn, rằng những con đường ở đây đều lát bằng vàng! Nhưng tới đây ông đã học được ba điều: Việc nói không phải là sự cưỡng ép, không phải là một điều quá khó khăn phức tạp hay là cách để giết thời giờ. Việc cô gái gọi điện cho chàng trai thì quá bình thường.
Lãnh vực kinh doanh của ông không ngừng phát triển từ New York tới Washington, từ những tòa cao ốc đến những câu lạc bộ bóng đá. Thật không còn lời nào để nói! Tôi hoàn toàn bị sốc và tràn trề thất vọng! Thất vọng cho khán giả của tôi, những người đã xem Mitchum là thần tượng. Trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ sáu mươi của tôi (bữa tiệc mà mấy người bạn tôi đã gọi là Kỷ niệm lần thứ năm mươi cái ngày Larry King tròn mười tuổi!), chúng tôi đã cùng nhau ôn lại những tháng ngày thơ ấu dấu yêu ở Brooklyn.
Cô ấy cần phân tích, nhận xét, phản hồi lại ý kiến của họ một cách sâu sắc và khoa học. Trong tình huống này, vẫn nên giữ một thái độ hoàn toàn cởi mở và bình tĩnh. Một số người nghĩ là càng đóng góp vào nhiều câu chuyện thì tên tuổi của họ càng nổi đình nổi đám, mặc dù chả ai muốn nghe họ nói.
Đến giờ giao thừa thì chạy ào đến bữa tiệc tiễn đưa năm 1958 và đón chào năm 1959. Ông ấy là một nhà thương thuyết giỏi với tính cương quyết trong từng lời nói. Tôi muốn mình ngày một tiến triển hơn và giọng nói là một trong những ưu điểm mà tôi có.
Nhưng không phải ai cũng tốt bụng như thế. Và dù bạn có là ai, cũng nên học phong cách nói ngắn gọn mà sắc sảo của họ. Ngược lại, dù bạn có nói du dương thánh thót đến đâu đi nữa mà chả thèm lắng nghe ai thì cũng đâu có ai lắng nghe bạn nói.
Tất nhiên, sẽ có những điều không nên đề cập tới, thì đừng nói ra. Bởi một lý do là Truman rất giỏi nói về chính trị. Thật kỳ diệu! Sự căng thẳng của anh ấy biến đi đâu mất.
Yếu tố này đặc biệt quan trọng khi xuất hiện trên truyền hình, vì bạn đang thể hiện chính mình chớ không phải cho ai khác. Bởi nói về cha tôi sẽ có vô số chuyện để kể. Bình thường Hope đâu có như thế, chỉ khi ánh đèn camera chiếu vào là Hope trở nên luống cuống lập cập.
Tôi không muốn đưa ra những kết luận sai lầm, hãy để thời gian trả lời. Herb nhấn giọng: Nhưng thầy chỉ kiểm tra với một cuộc điện thoại. Buổi sáng hôm sau, sếp Colonel Frank Katzentine gọi tôi lên văn phòng ông ấy và cho tôi một trận bão lửa.