Đến nỗi trong một bữa tiệc trà ở Nhà Trắng, một quý bà đã nói với ông rằng: Thưa tổng thống, tôi vừa mới đánh cuộc với những người khác rằng tôi có thể làm ông nói nhiều hơn hai từ cơ đấy. Trong bộ phim Quân vương và thiếp (The King and I) có câu Cái gì có là có. Hai là, giọng điệu hùng hồn mạnh mẽ giúp khán giả bừng tỉnh nếu họ thấy buồn ngủ.
Ngôn ngữ điệu bộ là như thế. Tôi đã thành công không phải bởi đã làm một cái gì vĩ đại, lớn lao thế nào, đơn giản là nhờ tôi biết chân thật. Chắc chắn người đối diện sẽ nhìn lại bạn bằng một đôi mắt hình viên đạn.
Những lời đầu tiên này đã làm vài người tủm tỉm. Tổng thống Clinton, người mà tôi được dịp phỏng vấn trong buổi lễ kỷ niệm năm đầu tiên của nhiệm kỳ làm tổng thống ở Nhà Trắng, đã nói ý tương tự của nhiệm kỳ làm tổng thống một quốc gia. Câu chuyện ấy giờ đây đã trở thành kỷ niệm.
Will Rogers từng nói: Một người dù khờ khạo đến đâu chăng nữa ít ra cũng biết đôi chút về một lĩnh vực nào đó. Nếu có dịp xem tôi nói trên đài CNN, bạn hãy nhận xét giúp tôi về phong cách của Larry King nhé. Lúc này, bạn lại băn khoăn khi bắt đầu với những mối quan hệ mới và những cuộc trò chuyện mới? Có ai đó cho là nói chuyện với bất cứ ai, trong bất cứ hoàn cảnh nào thì cũng như nhau cả thôi.
Các nhà chính trị thường có thói quen này, nhất là những lúc bắt đầu. Nhưng thậm chí ngay sau khi đặt câu hỏi với những người phỏng vấn, bạn lại càng phải lắng nghe nhiều hơn nữa. Nếu không thì xem như bạn bị lạc quẻ.
Trong đó ông đặc biệt nhấn mạnh: Hãy hỏi những điều mà người ta thích trả lời. Sự cởi mở hào hứng của bạn sẽ xua đi không khí căng thẳng ngột ngạt. Trước khi đến nơi phỏng vấn, hãy vạch ra những điều cần nói về bạn.
Thế là tôi cứ quanh quẩn ở đó, chờ đợi một cơ hội. Những tiếng cười sẽ phá tan bầu không khí ngột ngạt căng thẳng ở những cuộc họp. Đừng đánh mất vẻ đẹp của bạn bởi những sơ ý không đáng có này.
Còn ông thì sẽ nói với họ rằng ông chống lại nó. Tôi không muốn đưa ra những kết luận sai lầm, hãy để thời gian trả lời. Cuối cùng cũng nghe thấy giọng nói của phát thanh viên đài ABC trong điệu nhạc tèng teng quen thuộc: Và bây giờ là 5 phút giải lao của Chương trình Don McNeills Breakfast Club.
Một ngày nọ anh bạn Miami của tôi, Jim Bishop, đến chương trình Larry King Live với tư cách là một khách mời. Tóm lại, ý của tôi là chúng ta chỉ nên châm ngòi cho một câu chuyện hấp dẫn chứ đừng dại dột châm ngòi cho một quả bom xung đột! Trò chuyện trong những bữa ăn tối thân mật đối với tôi dễ dàng hơn nhiều.
Tất cả những điều trên cho thấy rằng chúng ta đã đi qua một chặng đường dài đấu tranh tư tưởng. Quả là một con người có tật nhưng có tài, biết vượt lên số phận, biết chiến đấu và chiến thắng. Và cậu ấy đã vô cùng thành công.