Người ta mang nó đi như một mẫu vật tượng trưng cho thảm họa chiến tranh. Bạn sẽ phải dẻo dai, phải xoạc ra, phải dài chân ra mãi. Chẳng là đang thu thập tư liệu cho câu chuyện này.
Bạn biết sự dịu ngọt của đàn bà là liều thuốc không tồi. Anh chỉ đọc chứ có phải người làm nghiên cứu đâu. Mạch sáng tạo và khao khát đến với nó không chảy rần rật trong hắn.
Như một chương trình diệt virus được cài đặt vận hành theo định kỳ. Mà cái đồng hồ ấy xoay, lắc lư trong đời sống. Dù có lúc bác nhận ra rằng sự hy sinh mòn mỏi và sai phương pháp của bác nhiều lúc có làm ai hạnh phúc hơn đâu.
Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm. Bác nói thế cháu có ý kiến gì không? Tôi cứ cúi đầu. Đó là ham muốn của kẻ thất học khi kiến thức giáo khoa của hắn chả có gì.
Đây là một thử thách nữa. Đến nơi ở hiện tại thì mấy năm mà không biết ai là hàng xóm. Đôi khi nghệ thuật đòi hỏi bạn dành nhiều thời gian cho nó nữa, đòi hút kiệt thân xác bạn.
Tôi nhặt mũ lên, nhìn người chị vừa dịu hiền vừa bướng bỉnh khóc, lòng tràn ngập những cảm xúc kỳ lạ. Họ dùng các tổ chức mafia để thanh toán nhau. Nó nhét vào cặp, cái cặp là lạ, và bảo có khá nhiều thư trả lời.
Nhưng họ sống không bình thường. Nhất là một khuôn mặt cũ. Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu?
Bác đã ra tay thì bật dậy nào. Còn bao nhiêu cái để khám phá. Còn bình thường thì họ rất dễ ăn dễ ngủ.
Có lẽ bạn đã rơi khỏi giấc mơ trước. Được một lúc, có một bà già đến mở cái thùng rác màu vàng trước mặt ra, sục sạo, lục lọi. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó.
Thử làm nhân vật cậu em kể chuyện cho đỡ chán xem, có gì gì thì mong cậu em thứ lỗi: Tất nhiên là không phải ai cũng thế. Em sẽ bế con hôn lên trán anh mỗi lúc anh bắt đầu sáng tác.