Sau khi bồi hồi nhớ lại và cùng nhau hàn huyên những kỷ niệm thời thơ ấu được một hồi lâu, Max nói: tôi chỉ đang cố giúp cậu hiểu để có được sự may mắn. Anh đứng thẫn thờ ra đó mà suy nghĩ.
- Ta phải tìm ra ai đó nói khác đi mới được. Nếu nhổ nó lên thì chàng sẽ chết. Jim ngừng lại hít một hơi dài.
Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế. Ông ấy là Jim - cũng khoảng tuổi Max - cái tuổi sáu mươi nhưng lại có gương mặt trông thật khắc khổ bởi những năm tháng dãi dầu nắng mưa in đậm trên mái tóc đã bạc quá nửa, thế nhưng trong dáng đi của ông cũng toát lên một tư thế kiêu hãnh và đầy tự trọng. Ngay sau đó, những hạt giống nhỏ lấp lánh như bọc vàng từ trên không trung bắt đầu rơi tỏa xuống khắp nơi theo cơn gió.
- Vì nếu ta không làm như vậy thì người sẽ không tin ta. Chỉ có cách làm như vậy ngươi mới biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không hề mọc ở đây. Ta chỉ nhận nước vào mà chẳng tạo ra bất cứ dòng chảy nào lấy nước từ ta cả.
Thần Ston trú ngụ trên đỉnh của Núi Mẹ, một ngọn núi cheo leo đầy những hòn đá tảng gai góc. Chúng chính là hạt giống của Cây Bốn Lá thần kỳ, mỗi hạt rơi xuống là. - Ngươi và con ngựa đen của mình đang làm gì bên hồ của ta đó? Các ngươi đã uống xong rồi.
Ngay khi thấy Nott, con chim lập tức bay đi. Chàng có nên leo lên hay không? Cho dù chàng có phát hiện được thêm điều gì trên đó nữa thì chàng cũng chẳng còn thời gian đâu để mà thực hiện. - Hỡi Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây - ta đang nói chuyện với bà.
Tôi không thuộc loại người thích sự an nhàn. Đừng dài dòng nhiều chuyện làm ta mệt. Không ai nghĩ là sẽ tìm thấy cây bốn lá ở đấy.
Nhưng mọi người sẽ không tìm được một nơi nào như thế trong khu rừng này đâu. Bất cứ cái cây nào cũng sẽ rất vui mừng nếu ngươi làm điều đó cho nó. Nhưng nếu tôi biết là tôi sẽ sống đến cuối đời với tất cả sự may mắn mang đến từ cây bốn lá bất kể tôi làm gì thì cuộc sống của tôi sẽ vô vị, và tôi sẽ không còn là một hiệp sĩ nữa.
Tôi vẫn nhớ cậu, dù ngần ấy thời gian đã qua. May mắn phải do chính người đó tạo ra. Bà chúa hồ hơi bất ngờ và suy nghĩ một hồi lâu, nhưng cuối cùng bà cũng đồng ý.
Nhanh như cắt, Nott đứng dậy và rút thanh kiếm sáng loáng ra thủ thế. Anh đã thông minh và kiên trì tạo ra những điều kiện cần thiết để làm cho nó đến với anh. Chàng bắt đầu dùng kiếm phạt hết cây cối và đám cỏ dại mọc um tùm, sau đó chàng hì hục đào hết đất cũ - thứ đất chưa bao giờ được thay đổi - vì cuối cùng phủ lên đó loại đất mới màu mỡ mà chàng vừa tìm được.