Và trong những thời điểm đó, bạn thường làm ra thơ. Á à, cá không ăn muối cá ươn… Tưởng tưởng chơi chút vậy thôi, ai dám hỗn. Hôm nay chị bạn ra viện.
Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà. Cứ như người từ trên giời rơi xuống. Cái lồng to bị thủng và đang sửa chữa chăng? Hay là lũ chim không chung sống hòa thuận được trong cái lồng chung? Con phượng hoàng đất một mình một chuồng trông thật đẹp.
Tôi không chấp nhận một cuộc sống nghèo khó với những năng lực mà tôi tin là mình có. Các cô gái câm thường nói rất nhiều bằng trí tưởng tượng của người khác. Tôi sẽ kiếm tiền, nhiều tiền.
Rồi cũng bước vào phòng giám đốc, nói em đã làm được gì đâu. Chị út hỏi ngay: Sao thế? Lắc đầu. Không, cháu không bảo bác: Biết rồi khổ lắm nói mãi đâu.
Chúng như một cái thớt để họ xả nỗi hận con cá. Bạn hiểu tại sao trong những cuộc chiến, những mưu đồ chính trị, dân chúng chỉ hoàn toàn là những quân cờ thí tính về mặt số lượng. Bạn dậy trước chuông báo thức 6 giờ một chút.
Có thể ví khi con người sinh ra, trong nó có một chiếc đồng hồ cát. Tình trạng này có lúc xảy ra thường xuyên. Đồng chí ấy sẽ cười: À, ra vậy.
Không không cần gì cần ai nữa. Có làm gì xấu, có làm gì ác đâu. Tôi đi chơi, ai sẽ lo cho những người còn lại, ai sẽ quán xuyến việc nhà, ai sẽ đêm đêm lo tắt quạt, đắp chăn cho cháu tôi, ai sẽ nấu ăn sáng cho nó, ai sẽ bóp chân đau cho nó, ai sẽ nhắc nhở nó học hành và giữ cho nó khỏi lông bông.
Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ. Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ. Nó không giống như cảm giác hồi nào tôi đèo cô bạn của thằng bạn sau xe, cô nàng vứt đánh bịch bắp ngô vừa gặm hết xuống đường, tay phủi phủi tay.
Dù đôi khi như leo cột mỡ. Tôi đã viết cái truyện Mất và tôi cũng tính hoài đến những chuyện như thế này, chẳng bất ngờ nếu xảy ra. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó.
Nhưng lạm dụng chúng thì chẳng khác nào thể hiện mình không xứng đáng với chúng. Thế nên tôi đã tìm mua tất cả các tác phẩm của ngài cho ông cụ. Để tí nữa em bảo cháu vào.