Cửa he hé mở, để thò cái mũi của một bà già ra. là hội trưởng hội "Công giáo" của châu thành Boston, được bạn bè giúp đỡ, ông dùng đủ cách bài trừ, nhưng than ôi! Không có kết quả chi hết; không hy vọng gì trừ được bọn đó hết. Ông còn đưa cho nhiều bức thư giới thiệu tôi với các ông đại lý của ông.
Rồi Hoàng đế siết chặt tay Von Bulow, không phải một mà nhiều lần, Guillaume II đã xúc động tới nỗi, trong ngày đó, có lần giơ hai quả đấm lên nói: Ông có thói quen mỗi ngày đi dạo qua hết các gian hàng của ông. Mà có lẽ bây giờ tôi vẫn còn thích nữa.
, một trong ba người bán hàng. Đã từng có người bắt tay vào việc làm với một lòng hoan hỉ vô biên và vì vậy mà thành công. Phải thường thường ngưng đọc để suy nghĩ những điều mới đọc và tự hỏi: lời khuyên đó, lúc nào có thể áp dụng được và áp dụng ra sao?
Thường thường một trăm bức thư mới được một bức trả lời. Bà ta vinh hãnh tuyên bố rằng trứng lời hơn là bơ, sữa. Xin các bạn để ý rằng tôi không hề xin giảm giá nhé.
Một câu trả lời như vậy thì đến hùm thiêng rắn độc cũng phải dịu đi. Nhưng các em cũng biết: đốt lửa ở đây nguy hiểm lắm. Các bạn nhận thấy rằng ông Chalif khi bắt đầu câu chuyện không hề nói tới thướng đạo sinh, tới cuộc du lịch hoặc tới mục đích của ông.
Tại sao cứ luôn luôn nói tới cái mà chúng ta muốn? Thực là vô ích, ngây thơ và vô lý. Trong những bảo vật đó, có khả năng huyền diệu khích lệ người khác bằng những lời khuyến khích thành thật và khả năng làm cho họ biết những năng lực tiềm tàng của họ. Nếu ông giúp tôi việc đó, tôi sẽ lấy làm quý hóa lắm và mang ơn ông vô cùng.
Anh thử chơi đi, anh sẽ mau biết lắm". Nó ở trong kịch Hamlet, hồi V, màn II. Lần sau, có nói chuyện với ai, xin bạn nhớ tới điều đó.
Người ta tức giận lắm vì đã thua bạn. Khi ông ta nói xong, ông Gaw khen nhà máy của ông ta và kết luận: - Nhà máy đó vào hạng sạch sẽ nhất, khéo tổ chức nhất trong số các nhà máy mà tôi đã được thấy. Lòng tốt của ông có kết quả là khuyến khích những người có hảo ý.
Vì quen giấu tình cảm của mình, chị đứng thừ ra một lúc, câm như hến và trơ như đá. lương y bảo tôi động mạch, bị bệnh thần kinh viêm. Cho nên không đợi chú ta gọi tôi lại, tôi vội vàng xin lỗi trước.
Nhưng Tổng thống Wilson nhất quyết gắng sức làm cho kỳ được. Nhờ thực hành mới tiến được. Ông Lawes chỉ muốn một nơi nào chắc chắn.