Tưởng Giới Thạch không những bái phục Trần Bố Lôi về lòng dũng cảm và tài ba mà còn coi trọng ông vì là người đồng hương Triết Giang. Nhưng có một ông khác tên là Olep đã đến Beclin trước lập văn phòng Olep. Họ thường là bạn, đồng sự hay vợ của anh, ở nơi công cộng thường bá vai anh bảo với mọi người anh đã từng có sai lầm này thất sách nọ, hay đưa ra tư liệu “tham ăn" của anh, khiến cho anh nhức nhối.
Ví dụ triệu tập hội nghị quan trọng khi đối phương vắng mặt hay đang đi công tác xa khiến cho đối phương mất cơ hội tham gia các quyết sánh, hoặc giả không gửi giấy mời hội nghị, không gửi báo cáo nghiệp vụ cho đối phương. Nói chung khi nữ giới bị người ta chỉ trích: “Cô phải bỏ ngay khuyết điểm này" thì họ lại thường cảm thấy toàn bộ nhân cách của họ bị phủ định nên dễ phản kháng hoặc khóc lóc. Riêng về việc chọn mồi hay chế tạo mồi mà nói đã cần có năng lực phán đoán cao.
Đa số lãnh đạo thường bảo nhân viên hy vọng họ có nhiều tài năng ưu việt, thực tế thì lãnh đạo kìm hãm, tìm kiếm xem nhân viên đang chơi đùa hay công tác có điều bì kiệt xuất, thậm chí hơn lãnh đạo. Thấy viênn chủ thừa, một bà tố cáo bị mất cắp một chiếc áo, không biết ai trong số các bà đang tụng kinh đã lấy. Lời nói tầm phào của giám đốc chắc chắn không ai tin là thực nhưng lại có tác dụng rất tốt.
Đầu tiên xác định mục tiêu, sau đó tìm người có nhu cầu tương đồng, cuối cùng tiếp xúc với người đó và xác lập quan hệ. Sau đó anh ta đi tìm giám đốc đưa các việc đó làm điều kiện buộc ông ta phải trả nợ. Trong xã hội không phải chỉ vàng bạc đầy người mới được đánh giá là tốt.
Đời Đường có một viên quan huyện tên là Vương Hổ lén lút nhận hối lộ. Các đại thần bàn luận xôn xao. Giây phút đó đã lưu lại một vầng hào quang vĩnh hằng.
Anh phải hiểu rằng muốn người ta làm điều gì thì phương pháp duy nhất là làm sao cho người ta tự nguyện. Đồng thời sử dụng ngôn từ khéo léo để dung lạc cảnh giác của đối phương. Điều đáng tiếc là quan huyện này còn có "đồng chí”.
Ông Tây tức giận vung gậy đánh bọn trẻ. Trần Dĩnh rất cảm động vừa khóc vừa nói: “ Cháu đi Mỹ đi. Nếu quên điều đó, trong khi giao tế đối với nhân vật quan trọng thì ân cần, đối với người bình thường thì lạnh nhạt tất tổn thương quan hệ giao tế.
Lắc đầu nhẹ nhẹ là phủ định, đối phương biết anh cự tuyệt. Trương Học Lương cũng đáp chuyên cơ của mình tháp thùng Tưởng Giới Thạch đến Quí Dương. Đại tướng Công Tử Lữ nói với Trang Công rằng: "Bệ hạ cần phải lập tức chế ngự ông ta, nếu không dần dần quân đội sẽ bị ông ta thâu tóm”.
Trong tình huống này, diễn giả chớ vì thể diện mà làm người ai cũng không tránh được sai sót. Như vậy người ta mới cảm kích, từ đó nảy nở tình bạn. mang tiếng bất nhân bất nghĩa thiên hạ chê cười.
Hai ví dụ trên cho thấy tìm hiểu ý đồ của đối phương là điều vô cùng trọng yếu. đã đốt tất cả giấy nợ rồi. Bắc Điều Thị Khang chú ý đến hành vi này ghi nhớ trong lòng.