Chiến thuật vô hại đó luôn luôn có kết quả. Tại sao vậy? Là vì ông kêu nài, phản kháng để tỏ cái quan trọng của ông ra, khi người thay mặt cho công ty chịu nhận thấy sự quan trọng đó, thì những nỗi bất bình tưởng tượng của ông tan như mây khói hết. Nhưng còn người đó, người ta nghĩ sao? Bạn đã cho người ta tự thấy thấp kém.
Xin ông tính lại, sửa lại thiệt cẩn thận, như ông là hội trưởng công ty chúng tôi vậy. Bạn cho là "lố bịch", là vô lý ư? Cái đó là quyền của bạn. Nhưng nó có phương pháp hoàn toàn để làm mọi người yêu nó: là chính nó, nó yêu mọi người.
Tôi yêu khán giả của tôi", vừa tiến ra ngoài sân khấu. Nhưng chúng ta lại rất thường xử như vậy với những người gần ta nhất, thương yêu ta nhất. Đọc những lời chỉ trích của anh em, tôi buồn lắm, nhưng nó có ích cho tôi.
Chê một đứa nhỏ, một đức lang quân hay một người làm công rằng họ đần độn, không có một chút tài năng gì, rằng họ "đầy bị thịt", "đoảng vị", chẳng được việc gì, không hiểu chút chi hết, tức là diệt hết ý muốn tự cải của họ đi. Phải khéo léo, đừng khen bất ngờ quá, cho bà khỏi nghi. Anh Emile săn sóc đủ mọi bề.
Hoàng đế tươi như hoa. Hai ngàn năm trước Thiên Chúa giáng sinh, một ông vua Ai Cập nói nhỏ với con ông như vầy: "Phải khôn khéo biết ngoại giao, con như vậy đạt được mục đích dễ dàng hơn". Rất hiếm những người ra ngoài lệ đó.
Mắng, dọa, dỗ dành đều vô hiệu. còn cần phải học rất nhiều. Thần tự thấy xấu hổ, vì chẳng biết chút chi về hóa học và vật lý học, không thể phân tích được một vấn đề giản dị nhất của khoa học.
Mới rồi, sau một tiệc rượu, chủ nhà mời tôi đánh bài. Chẳng hạn không khi nào ông nói: "Làm cái này", "Làm cái kia. Lần sau, nếu ông đi ngang, xin mời ông vô chơi, chúng ta bàn luận lâu về chuyện đó.
Những thư viện, viện bảo tàng sở dĩ sưu tập được nhiều sách, đồ quý là nhờ những phú gia biếu đồ hoặc quyên tiền và lưu danh lại sau này. Đàng này, tôi không gây sự gì hết. Đừng giễu sự lầm lẫn, sự ngu muội, sự giận dữ của họ.
Làm không được, thì ta sẽ thui thủi trên đường đời. Tôi không biết chơi mà bà ngồi bên cạnh tôi cũng vậy. Và cha đã cau mày: "Ngay người lên!".
Lúc đó xin bạn nhớ tới cuốn này, hoặc nếu có thì giờ thì mở nó ra coi, đọc lại những đoạn đã đánh dấu. Bạn có tự cho rằng mình hơn người ấn Độ không? Đó là quyền của bạn. Rồi họ lựa một người khác cho chỉ huy phòng kế toán.