Nói xong, ông Algamish cầm lấy những tấm thẻ đất sét và ra về. Trong cuộc hành trình đó, hai người bạn mới quen đã tin cẩn tiết lộ cho con biết, tại Nineveh có một người giàu đang sở hữu một con ngựa mà ông ta cho là chạy nhanh không có đối thủ. - Ở đây, mục đích của việc lên kế hoạch chi tiêu là hợp lý hóa các khoản chi tiêu sao cho vừa bảo đảm những nhu cầu thiết yếu trong cuộc sống, vừa tiết kiệm được tiền bạc.
Vào buổi sáng ngày mai, khi người nô lệ đến buộc cày vào cổ bạn, bạn hãy nằm xuống và rống lên thật thảm thiết. – Ông Algamish nói – Cháu không biết rằng mỗi một đồng tiền vàng cháu để dành được cũng chính là một tên nô lệ làm việc cho cháu. Mong ông mua giúp để tôi và các nô lệ của tôi được trở về ngay trong đêm nay.
- Chúng ta đã nghe ông kể rất nhiều về những câu chuyện hay, ông Kalabab à! - Người phụ trách việc đóng gói các kiện hàng lên tiếng. Thời gian đầu, ông làm việc rất hăng hái. - Người đàn ông ngồi bên cạnh vị thương gia vừa kể chuyện lên tiếng.
Vậy hãy nói cho chúng tôi biết, ông đã chống lại tính ù lì của mình Nhưng do sự ngu tối và quá tính toán của mình, tôi đã nhất quyết không chịu đưa tiền như lời đề nghị của ông ấy ngay lúc đó. Cuộc thương lượng kết thúc, tôi gọi những người nô lệ mang đuốc đến để đếm bầy cừu, vì theo người nông dân, số lượng cả bầy cừu lên tới chín trăm con.
- Ý kiến của ông thế nào, hỡi ông Arkad đáng kính? Bởi vì ông là người giàu có nhất ở Babylon, nên nhiều người thường bảo ông là con người may mắn. Trong khi những người khác đã ngủ say, ông vẫn trăn trở khiến sợi dây xích ở dưới chân kêu loảng xoảng, làm cho Godso chú ý. Sharru Nada không đáp mà điều khiển con lạc đà tiếp tục hướng đến thung lũng.
Cậu nghĩ như thế nào, Tarkad? Cái dạ dày trống rỗng của cậu có làm cho đầu óc của cậu sáng suốt hơn không? Cậu có sẵn sàng lấy lại uy tín và lòng tự trọng của mình không? Cậu đã nhìn thấy giá trị thật của cuộc sống chưa? Cậu có mong ước trả hết các món nợ của mình và trở thành một con người đáng kính ở Babylon không? - Anh là một chàng trai trẻ biết tiết kiệm và không phung phí hết số tiền kiếm được. Ông hết sức mừng rỡ, vì từ đây ông ta đã có những đồng tiền riêng của mình.
Thời gian trôi qua như một cực hình, tôi cảm thấy nhục nhã vô cùng với cảm giác mình đang bị tuyên án. Một tia hy vọng bắt đầu nhen nhóm khi bọn ông đến gần thành Babylon. Cứ sau bốn, ông Aggar lại trả tiền lời cho cháu.
Ông Sharru Nada bỗng chú ý đến ba ông lão đang cày ruộng bên vệ đường. Vậy thì theo bạn điều gì sẽ xảy ra? Vì thế, tôi rất hứng khởi trước lời đề nghị đó và thương lượng ngay với người nông dân.
Sharru Nada kể tiếp: Hẳn các bạn còn nhớ khoảng thời gian tôi đang là một người thợ khắc chữ trên những tấm thẻ đất sét với tiền công ba cắc bạc mỗi ngày. Thế là tôi quyết định phải tìm ra cách để làm giàu, và một khi tìm được rồi thì bắt bulàm, cần phải làm cho thật tốt.
Nếu anh muốn cho vay số tiền đó để kiếm thêm nhiều vàng, thì hã hết sức thận trọng và phân ra nhiều nơi. Bất chấp cả sự khôn ngoan, chúng ta chỉ ham lấy vàng. Ngồi trên bức tường thấp bao quanh ngôi nhà của mình, Bansir đưa mắt buồn bã nhìn ngôi nhà và cái xưởng làm việc trống rỗng của mình, trong đó chỉ còn chỏng chơ mấy thanh gỗ và một chiếc xe ngựa đang đóng dang dở.