Cha là người mà tôi gần gũi nhất. Bạn đã đề xuất và khuyến khích mọi người cùng bàn bạc một vấn đề nào đó. Yếu tố này tối quan trọng và cần thiết.
Họ không hiểu sao chàng phát thanh viên mới này lại quá ngây ngô đến thế. Đó là một phần của cuộc đời tôi. Nhưng đừng bao giờ lúc nào cũng chỉ nói về mình.
(Bạn có biết Jeanette MacDonald? Cô ca sĩ nổi tiếng này cùng Nelson Eddy lập thành đôi song ca được mến mộ nhất nước Mỹ trong thập niên 1930-1940). À! Anh không nên lấy tên là Larry Zeiger nữa. Còn nếu có giọng nói không hay thì sao? Bạn sẽ không bao giờ tạo được một ấn tượng tốt ư? Không đúng! Edwin Newman và Red Barber đều là những phát thanh viên sáng chói dù họ không có chất giọng tốt.
(Bạn có biết Jeanette MacDonald? Cô ca sĩ nổi tiếng này cùng Nelson Eddy lập thành đôi song ca được mến mộ nhất nước Mỹ trong thập niên 1930-1940). Trong suốt cuộc đời làm phát thanh viên của mình, đó là những giây phút mà tôi ghi nhớ nhất. Nói là đi buôn cho oai chứ thật ra toàn bộ số hàng chỉ là một thùng gỗ đựng sách giáo khoa… của người khác.
Và hãy thử hỏi về những người con của ông xem, bạn sẽ thấy vị phó tổng thống này có một trái tim ấm áp và nhân hậu. Hãy hỏi thử xem lẵng hoa ai cắm mà đẹp thế… Những đồ vật tuy vô tri vô giác song rất có ý nghĩa với cuộc trò chuyện của bạn. Shirley Povich nhà báo được giải thưởng Washington Post, cha đẻ của chương trình truyền hình Maury Povich đã nghiệm ra điều này.
Jackie Gleason từng nói thế này: Tôi muốn thấy vui thích và thoải mái trong những việc tôi làm. Trong lúc Brazzie và tôi mường tượng ra một tương lai tối mịt ở trong tù thì Herb lại hết sức bình tĩnh. Lời khuyên của tôi là, khi nói chuyện với người khác phái bạn phải nhanh chóng biết về đối phương càng nhiều càng tốt.
Kết luận ở đây rất rõ ràng: Nạn phạm pháp lôi cuốn ngành du lịch. Tên của tôi là Larry King, rất hân hạnh được làm quen với cô! Không phải ngẫu nhiên người ta bảo đôi mắt chúng ta là Cửa sổ của tâm hồn.
Đừng kể dài dòng về tiểu sử của bạn, bởi họ đã biết những cái ấy trong hồ sơ mà họ vừa mới đọc. Tôi đứng cạnh quan tài đóng chặt của người bạn thân yêu, cảm nhận rõ giây phút chia ly đau đớn. Ông bầu của đội bóng chày NewYork Yankee, Casey Stengel, vốn nổi tiếng là một người có nghệ thuật nói mơ hồ.
Cả Lasorda lẫn Clinton đều là những người có tài ăn nói tuyệt vời. Vì dường như cô ấy chỉ thích hỏi, hỏi và hỏi. Ở nữ giới còn khó khăn hơn bởi họ có những điều kiêng kỵ đặc trưng.
Không nên chia buồn bằng câu nói: Tôi biết anh rất buồn, rất đau khổ… Vì câu nói này là thừa. Vì đôi khi sự im lặng còn đáng giá hơn hàng ngàn câu nói. Giờ khám phá ra thần tượng của mình là người vô hồn vô cảm như thế, ngay tôi đây cũng cần đến một viên thuốc an thần, đừng nói gì đến khán giả.