Quốc vương đang mở yến tiệc trên hoàng thành, với món bánh mì bùn và xúp hành cho các vị đấy! Cạnh đó là ngôi tháp Đền Chuông đồ sộ được phủ sơn trắng toát. – Ông Algamish nói – Cháu không biết rằng mỗi một đồng tiền vàng cháu để dành được cũng chính là một tên nô lệ làm việc cho cháu.
- Tâu bệ hạ! Chắc bệ hạ cũng biết, Arkad chính là người được cho là giàu có nhất tại Babylon. Có vẻ như cuộc sống của ông đã đi vào bế tắc. Anh không quan tâm đến những món hàng hấp dẫn đang trưng bày trước mắt, mà băng qua và tiến đến phòng tiếp khách.
- Nếu anh tin tưởng ở tôi, tôi sẽ mời anh tham gia vào một kế hoạch sử dụng vàng rất hiệu quả. Tôi sẽ kể cho cậu nghe về chuyện này. Nhưng anh lại nghĩ, ít ra đây cũng là một cơ hội để anh có thể bước vào cái quán ăn rất hấp dẫn kia.
Vì vậy, con quyết định phải thực hiện cho bằng được ý định đó, nếu không con sẽ không trở về gặp cha. Sau này tôi mới biết được, những tấm thảm ấy là do bà vợ của người chủ trang trại kia dệt nên. Nhìn số tiền tích lũy không ngừng tăng lên, đôi khi tôi cũng có ý định tiêu pha một ít như mua những món đồ ưa thích nào đó, nhưng tôi đã khôn ngoan biết kiềm chế lại.
Cuộc sống của con chỉ đếm được từng ngày. Nếu là một thợ thủ công, bạn phải học hỏi những phương pháp và cách sử dụng các công cụ mới để tay nghề ngày càng điêu luyện hơn. - Hoàn toàn đúng như thế anh bạn ạ! – Arkad thừa nhận.
– Anh không có một đồng bạc cắc nào trong túi ư! Vì thế anh ngồi trên tường thành như một bức tượng vậy sao? Tại sao anh không đóng cho xong chiếc xe ngựa kia đi? Không có tiền thì làm sao anh có thể nuôi sống cả gia đình? Không thể kéo dài tình trạng này được, anh bạn thân của tôi ơi. Cuộc thương lượng kết thúc, tôi gọi những người nô lệ mang đuốc đến để đếm bầy cừu, vì theo người nông dân, số lượng cả bầy cừu lên tới chín trăm con. Có lẽ, đây là lối thoát duy nhất của ông trong tình cảnh này.
Ngay ngày mai, con hãy tới gặp và thương lượng với anh ta để góp một phần mười số tiền kiếm được của con vào kế hoạch ấy. Ít hôm nữa, ông ta sẽ đến trả tiền cho tôi và nhận lại chiếc nhẫn này. Về mặt thời gian, mọi người đều có được như nhau, nhưng một số người đã để nó trôi qua rất lãng phí.
Cuộc giao dịch buôn bán của tôi xem như chấm dứt. Khi còn là một thanh niên, tôi rất nghèo khổ nhưng luôn mong muốn có được nhiều vàng. Bạn phải lấy uy tín, khả năng thu nhập và công việc của người đó để đảm bảo.
Bởi vì đã từ lâu, Arad Gula chỉ làm ăn cùng với ông chủ của mình, bây giờ nếu tách riêng ra, ông ấy cảm thấy lo sợ và không đủ tự tin. - Hiện nay tôi rất khấm khá! – Anh ta bảo. Nếu anh muốn cho vay số tiền đó để kiếm thêm nhiều vàng, thì hã hết sức thận trọng và phân ra nhiều nơi.
Bà không ngờ đứa con trai của mình đã phải chịu nhiều khổ cực, vất vả như thế. - Hay là anh cũng không biết? – Ông nài nỉ. Khi tôi đã đặt ra cho mình một mục tiêu nào đó, thì tôi nhất quyết phải hoàn thành nó.