- Mi tự do quá, mi đòi hỏi nhiều quá, phải vào nền nếp, phải phấn đấu học đi, khổ trước sướng sau? Với người không quá lo về thực phẩm thì đánh mạnh vào nhu cầu hưởng thụ. Từ mẹ bao quát chung cho thật nhiều trạng thái và giúp khi thốt nó ra, người ta khó đánh giá anh phản ánh trạng thái nào.
Rao giảng cũng là chơi. Cô ta không ngước lên, liếc qua, lát sau mới cầm lên. Trong lúc tập, gặp một người quen nữa.
Sau niềm vui chung, họ dễ lại lừa dối và khinh thị lẫn nhau. Ngồi lên giường lại nghe bác lặp câu hôm qua và nhiều hôm trước nữa: Cháu đừng để mất lòng tin của mọi người. Thậm chí, bây giờ mình cứ mặc kệ nó ở đấy.
Khi người đàn bà nói với người đàn ông câu đó, quan hệ giữa họ đã có quá nhiều thất bại. Họ cảm ơn một cách khách sáo hoặc im lặng như không có chuyện gì xảy ra. Tôi chợt nhớ câu chuyện cô gái muốn gọi đôi khỉ ra xem trong mùa giao phối bằng mấy hạt lạc.
Khóc không phải chỉ vì giận dữ mà còn vì mình hèn. Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài. Phải giữ nó trong lúc này như một người lết đi mãi trong sa mạc tay cầm chai nước nhưng lại muốn mang nó đến với những người trong sa mạc khác rất xa xôi, hư ảo.
, bạn theo phản xạ, đoán ngay tiếp theo chắc là …dog Nhưng có vẻ không phải, tự nhiên hắn viết ngoáy đi, một từ gì đó có 4 chữ cái mà bạn đọc mãi không ra. Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết. Nếu xót thương trước bà già này, quả tình xót thương, thì có sống được không nếu tôi thống kê cho bạn những bà già phải chui vào những bãi rác cực kỳ bẩn thỉu.
Và rồi họ thả xe tôi ra. Người lớn thì thật xa lạ. Tôi bảo: Chào chú.
Càng ngày bạn càng thấy mình nhận thức được nó. Và có lẽ ở trong trạng thái và hoàn cảnh này, nghĩa là có bệnh và dở dang việc, bạn hơi buồn thêm vì không thấy hào hứng cũng như khó hòa cùng niềm vui hiện tại của dân tộc. Và những người ở đáy của sự mông muội thì vẫn còn nhan nhản ngay ở những nơi có thể (thiên vị mà) coi là văn minh nhất (của đất nước thiếu văn minh này).
Những cái đó rồi sẽ đến, không tránh được. (Nhưng bây giờ tôi thấy, thực ra, mẹ rất mạnh). Ông có thể yên tâm rằng, tôi sẽ đền bù xứng đáng để ông và vợ ông có thể sống an nhàn đến đầu bạc răng long.
Tình thường trở nên nông cạn khi phủ nhận sự ích kỷ. Thêm nữa, chưa mấy ai biết đến bạn. Chúng là những kiệt tác.