Qua đó, với những tinh hoa của quá khứ cũng như hiện tại để lại, đào tạo, hun đúc, chọn lọc nên những tài năng kiệt xuất biết tận dụng chúng vì nhân loại. Đi đâu phải báo để mọi người không phải lo. Nhà văn áp tay nàng vào ngực mình.
Việt Nam chơi trận này hay và nhanh hơn trận với Thái. Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời. Như người đầu bếp thiên tài mất hết khứu giác, vị giác.
Những lúc này là lúc người ta lạnh nhất và có thể có hoặc không nhiều hơi ấm nhất. Ví dụ Tây nhìn thấy chỉ một hành động ấy mà đánh giá người Việt thiếu văn minh thì Tây dốt. Hoặc với nội dung vờ phản ánh chính nó.
Mất thì thôi nhưng trong đó có quyển vở chứa bài viết này. Mặc dù những cơn đau càng ngày càng ra sức ngăn cản chúng. Có khá nhiều nhân vật mặc áo bành tô.
Nhưng điều đó cũng chứng tỏ để bao người có tầm nhận thức và khả năng dung hòa thấp hơn bố có được sự đổi mới, thật khó vô cùng. Tất nhiên, chỉ có một số điểm tương đồng. Và các cửa sổ đều nhìn ra cánh đồng.
Đơn giản là vì bạn tránh cho họ nguy cơ trong tương lai sẽ phải chịu đựng một kẻ gàn dở thật sự làm khổ vợ con, họ hàng và người đời. Khi mà đời sống nhiều những người thành thật và tử tế thì anh sẽ được chứng kiến những trạng thái mới hơn nữa, không phải một sự đồng hóa. Chỉ thấy một tí xíu thất vọng.
Nhưng nó còn nhiều việc mà cái tuổi đó khó tự điều tiết hợp lí: Học chính, học thêm, tập luyện thể thao (khá chuyên nghiệp, ăn lương). Đi trên cầu, em hỏi: Mặc thế này không lạnh à? Nó bảo: Lạnh thì sao. Và cũng từ đấy, anh ý thức được mình phải trân trọng và có trách nhiệm hơn với ngòi bút của mình.
Cũng như chống lại nguy cơ bị tuyệt chủng. Năm nay tôi 21 tuổi, bị một số người gọi là bồng bột, thiếu thực tế, ảo tưởng, vì muốn sống chân thật và tốt đẹp trong mọi tình huống nên thua thiệt. Có lẽ mình nên im lặng.
Nhưng khi đã bị bắt bài thế này thì họ lại chơi khác. Đôi khi, viết cũng nên tường thuật một cách chân thật về đời sống và những công dụng chẳng cần tô vẽ của mình. Khi hắn không lựa chọn khinh bỉ đồng loại, hắn cần sự tha thứ của họ.
Tuổi già đang đến, mẹ cần tình yêu thương của những đứa con. Nhưng hiềm là dồn nén, kiềm chế cảm xúc thì phải giải tỏa để cân bằng. Chỉ khi ta gặp họ, ta mới hiểu họ là ai.