Cả hai đều trái ngược nhau về mọi phương diện, nhưng có chỗ này giống nhau: Hạnh phúc hoàn toàn trong gia đình. Nhiều vĩ nhân trong thế giới cũng mắc cái tật tự khoe mình là quan trọng. Họ thấy các em đốt lửa, cũng bắt chước đốt và khi đi thì quên không dập.
Đứa nhỏ khoe, khua muỗng trong cái soong: "Ba, ngó này! Hôm nay, chính con nấu cháo". Ông Adamson bèn dùng điện thoại gọi viên kiến trúc sư của ông Eastman để xin được hầu chuyện ông Eastman. 000 đồng để bắt đầu làm máy của tôi rơi, tôi bằng lòng bỏ số tiền đó đi, làm lại máy khác cho ông, để được vừa ý ông.
Bà ở nhà chắc có ít nhiều tánh tốt; ít nhất hồi xưa ông cũng nghĩ như vậy; nếu không, sao ông cưới bà? Nhưng đã bao lâu rồi ông chưa hề khen bà một lời? Từ hồi nào? Bà Dorothy Dix, nổi danh về những câu chuyện hàng ngày, nói: Chưa học nghệ thuật khen thì xin ông đừng lập gia đình. Sau khi theo học lớp giảng của chúng tôi, ông Duvernoy thay đổi chiến lược. Người kia vâng lời, theo ý ông và có công giúp ông nhiều nhất trong cuộc vận động bầu cử đó.
- Tôi biết rằng hãng chúng tôi tính tiền rất đúng nhưng điều đó tôi không nói ra. Ông thấy đó là một dịp phụng sự một lý tưởng cao cả và trở nên bất hủ. Thì ông phải im liền.
Nhưng bây giờ tôi trả lời: tôi "chỉ muốn hỏi ý ông thôi; tôi muốn biết sau này nó còn thôi nữa không và làm sao cho nó khỏi thôi". Nhưng chúng ta lại rất thường xử như vậy với những người gần ta nhất, thương yêu ta nhất. Vì cậu tỏ ra "biết nghe" cho nên được các danh nhân đó kể chuyện mình cho cậu.
Mùa này ai cũng trốn cảnh nhà quê, dễ gì cho người khác mướn được? Ông Farrell nói: "Trước kia, nếu gặp trường hợp đó, tôi đã chạy lại kiếm người mướn nhà, biểu ông ta đọc kỹ lại thể lệ trong tờ giao kèo. Trong đời thực tế, họ tầm thường bao nhiêu, tự thấy mình hèn hạ bao nhiêu, thì trong thế giới tưởng tượng của họ, họ càng tự thấy oai quyền và danh vọng của họ lớn lao bấy nhiêu. Và cậu nảy ra một ý rất mới.
Nghĩa là tôi nói cho họ giận, không cần tự đặt vào quan điểm của họ. Chẳng bao lâu xưởng đó, trước kia sản xuất thấp nhất, bây giờ đứng đầu trong nhà máy. Phải khéo léo, đừng khen bất ngờ quá, cho bà khỏi nghi.
Ông bèn dụ tụi bạn trẻ như vầy: "Nếu chúng bây chịu kiếm lá cây nuôi bầy thỏ thì ta sẽ lấy tên mỗi đứa đặt tên cho một con thỏ". Đó là sở trường của anh. Thiệt là một cha thú tội với con, âu yếm cảm động và thân mật!
"Trời biết cho rằng tôi nhảy dở hết chỗ nói. Freud, nhà bác học Đức trứ danh về bệnh thần kinh nói rằng hai thị dục căn bản của nhân loại là tình dục và thị dục huyễn ngã. Là vì tôi muốn xui ông ấy mua những bức vẽ, mà tôi cho rằng hợp ý ông.
Vậy mà mỗi tháng ông đọc hết những điều lệ bảo hiểm của công ty ông, tháng nào cũng vậy, hết năm này qua năm khác. Phương pháp đó đối với một vị Hoàng đế còn có hiệu quả như vậy, thì bạn thử tưởng tượng đối với chúng mình đây, còn hiệu quả tới đâu. Những người bán hàng biết rõ điều đó và ta phải bắt chước họ.