Nay ta đã già rồi mà những đứa con trai của ta chỉ biết tiêu pha, chứ không hề có ý muốn làm ra tiền. Lòng vô cùng biết ơn Dabasir, Tarkad thấm thía một điều: “Một khi đã có ý chí sắt đá, thì con người sẽ dễ dàng tìm ra được một con đường để tiến lên phía trước!”. Ý nghĩa này chính là cách chữa trị thứ năm: “ Hãy quyết tâm sở hữu một ngôi nhà, vì như thế bạn mới có thể tích lũy được tiền bạc và có điều kiện tốt hơn để thực hiện những cuộc đầu tư mang lại lợi nhuận trong tương lai”.
Anh ta nói xong và nhắm mắt ngủ. Và mặc dù phải trả những khoản tiền thuê nhà khá cao, nhưng ngôi nhà mà họ sinh sống không được rộng rãi và sạch sẽ. Tôi được một thủ lĩnh sa mạc người Syri mua với giá hai bạc.
Sự giàu khó giống như cây xanh phát triển từ một hạt mầm bé xíu. – Rodan vừa nói, vừa cầm lên một chiếc vòng xuyến bằng vàng có khảm những viên đá quý rất đẹp. Tuy nhiên, trong lúc ông rất hạnh phúc, thì bà Swasti lại thấp thỏm lo lắng: "Tôi chỉ sợ ông chủ lại vướng vào những trò đỏ đen thôi!" Bà ấy thường nói với ông như vậy.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những điều ông Algamish nói. Tài sản của ta rất lớn, nhưng ta e rằng mình không thể tiếp tục trông nom được nữa. Bọn quản nô không ngại ngần giáng những trận roi xuống đầu của họ.
Để có được một đồng bạc là cả một thời gian dài. Trong khi, hai bà trẻ hơn thì cười mũi và xem tôi như một trò tiêu khiển. Bà Sira nhìn tôi chằm chằm như đang suy nghĩ một điều gì.
Chúng ta đâu phải là người bảo trợ cho ông ấy! – Ông đáp một cách không suy nghĩ. Với cách này, các bạn không cần sử dụng nhiều tiền trong cùng một lúc, mà chỉ trích ra một phần nhỏ trong tổng số tiền lương eo hẹp của các bạn để thực hiện dần dần. Dừng lại một chút, ông nói tiếp:
Sharru Nada không đáp mà điều khiển con lạc đà tiếp tục hướng đến thung lũng. Với một nhạc cụ như thế, tiếng nhạc của tôi sẽ tinh tế hơn nhiều, hơn cả lần tôi gảy đàn phục vụ nhà vua. Ông nhớ rất rõ, ông và nhiều người khác đang bị xiềng xích và đi đến gần đám ruộng mà họ đang cày.
Tuy nhiên, bằng những nỗ lực phi thường, Arad Gula đã trở thành một con người được mọi người ở Damacus kính trọng và ngưỡng mộ. Đó là vì họ đã không đánh giá đúng năng lực của mình. Điều đó đồng nghĩa với việc tôi đã để mất một cơ hội buôn bán mang lại lợi nhuận rất lớn.
Ôi chao! Những người khách viễn du vẫn thường nói là chúng ta đang sống trong một vương quốc giàu có nhất trên thế gian, nhưng tiếc thay, cả hai chúng ta không nằm trong số những người giàu có. - Trở về Babylon, với tình cảnh nợ nần chồng chất như thế, ông đã xoay xở như thế nào, hỡi ngài Dabasir đáng kính? - Một thực khách hỏi. - Vì rất hài lòng với mẫu thiết kế trang trí của tôi trên những thanh gươm của đội cận vệ hoàng gia nên nhà vua đã thưởng cho tôi năm mươi đồng tiền vàng.
- Trong đoàn hầu như ai cũng như thế cả. Một ngày nào đó, nó sẽ giúp tôi chuộc lại sự tự do của mình, rồi tôi cũng sẽ có một trang trại riêng, bầy gia súc riêng… - Vậy thì bây giờ cậu hãy chứng minh điều đó đi.