Ngày nay, một giảng viên đại học có thể ngồi ở một phòng hội thảo cùng với bảy nhà khoa học khác. Bài quốc ca làm cho bạn nhớ đến trận tranh chức vô địch của Liên đoàn bóng đá Hoa Kỳ. Phòng số 4 (phòng tắm): 16.
Chúng ta đã hoàn thành câu hỏi đầu tiên. Khi bài thuyết trình dường như quá ấn tượng, nó sẽ bị coi là giả tạo, còn người thuyết trình sẽ bị coi là không thật và không đáng tin cậy. Chúng ta nên sử dụng các hình ảnh phóng đại và ngớ ngẩn,.
Bà ta có nhu cầu muốn nói chuyện với một ai đó. Năm, mười hay hai mươi năm đã trôi qua. Danh sách này được khắc ghi trong trí nhớ dài hạn và chính nó sẽ làm nên những điều kì diệu.
Đó là thứ gây căng thẳng cực độ cho chúng ta. (“Làm thế nào để nó tới được Pháp? Nó bay trên chuyến bay Swissair. Đừng nản lòng, vì chưa chắc bạn đã trả lời được câu hỏi tiếp theo: trong đoạn văn trên, bạn hãy cho biết tên của vị thuyền trưởng là gì?
Cuối mỗi ngày, chúng ta sẽ ôn lại danh sách phòng bếp để ghi nhớ những việc chúng ta cần làm. Carl và Tina là một cặp rất niềm nở mà chúng ta đã gặp tại một sự kiện xã hội. Bạn hãy lấy chiếc cầu bàn là (ironing board), vật dụng thứ tư.
Thông điệp đó là: “Sự kết thúc của cổng gỗ - tương lai thuộc về cánh của MCXLLLV”. Thật đáng buồn nếu anh ta phải mở sách ra và đọc: “Hãy nhìn xem… Tim phải ở bên trái… không, đợi đã, ở bên phải chứ…!” Giả sử bạn muốn trả cho Sharon 50 đô-la mà bạn đã vay của cô ấy.
Phương pháp liên kết liên tưởng không thể đứng riêng một mình. Và vì vậy, “suppression” có nghĩa là sức ép lớn đối với một người, một nhóm, một tổ chức hay một quốc gia chống lại ý chí của họ. Những từ này không thích hợp với những nền văn hóa khác, hay không cần thiết phải dịch ra.
Hãy nhớ rằng những từ này phải có nghĩa. Lấy ví dụ là bạn muốn cất cao giọng để ngụy trang cho một lý lẽ “yếu” khác thường. Có thể vài người trong số các bạn sẽ lo lắng rằng chương này sẽ tạo ra những nền tảng mà từ đó bạn đã bị thất bại.
Một cách đãng trí, chúng ta đặt chìa khóa xuống trong khi đang nghĩ đến chuyện khác. Khi ta đặt chùm chìa khóa trên nóc ti vi, tất cả những gì chúng ta cần làm là dành trọn một giây chú ý đến hành động này. “Đợi một chút, mình đã khóa cửa chưa nhỉ…?”, “Mình đã tắt hết đẻn chưa nhỉ?”, “Mình đã tắt lò sưởi chưa nhỉ?” Bạn đã bao giờ có cảm giác lo lắng về những vấn đề này chưa? Trong những trường hợp này, bạn thường bỏ đi những ý nghĩ này và hi vọng vào điều khả quan hơn.
Hãy chuyển những từ sau thành các con số. Khi xem thực đơn trong một nhà hàng, bạn hãy đổi mục “thực đơn đồ ngọt” thành “thực đơn hối tiếc”. Sau cái ôm thắm thiết và chào hỏi qua lại, chúng ta đi dọc hành lang về phòng và còn gì ngạc nhiên hơn nữa khi thấy: